Văn bản ngữ văn 7

Nguyễn
Đóng vai người con kể lại câu chuyện lão nông và các con Giúp em cái mở bài thôi ạ .Còn thân vs kết em có ý r :). Thanhks :) Băng Băng 2k6Trần Thọ Đạt2. nguyen thi vang4. Phạm Hoàng Lê Nguyên5. Nguyễn Văn ĐạtMinhKhue Nguyen
👁💧👄💧👁
14 tháng 9 2019 lúc 10:22

Mở bài nè:

Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có một người nông dân rất chăm chỉ. Hôm nào cũng vậy, ông ra đồng làm từ sáng sớm đến khi trời xế bóng mới về nhà. Nhờ vậy mà nhà ông năm nào cũng giàu có, luôn luôn đủ ăn đủ mặc.

Bình luận (1)
Vũ Minh Tuấn
14 tháng 9 2019 lúc 10:07

Tham khảo:

Ở một vùng nông thôn xa xôi vô cùng trù phú có 1 người nông dân - cha của chúng tôi, cả cuộc đời ông gắn bó với đất đai, mùa màng, cây trái.

Ông yêu lao động như yêu chính cuộc sống của mình, ông cho rằng nếu cần cù lao động nhất định cuộc sống của con người sẽ sung túc, giàu có, ấm no. Vì thế khi sắp lìa trần, ông cho gọi tất cả chúng tôi đến để dặn dò. Chắc người sợ các chúng tôi không có được tình yêu đất đai như mình nên đã nghĩ ra một câu chuyện:

- Các con ơi, cha cảm thấy mình đang sắp về với Tổ tiên rồi, cha muốn nói với các con một bí mật này, ngày xưa khi các cụ nhà ta đến vùng đất này gây dựng cuộc sống mới, các cụ có đem theo một hũ vàng, vì sau này không cần dùng đến nên các cụ đã cho chôn hũ vàng trên mảnh ruộng này, cha thực sự không biết rõ hũ vàng đó ở đâu nên bao năm nay cha cặm cụi trên mảnh đất này để mong tìm thấy. Tuy không tìm thấy được vàng nhưng nhờ mảnh ruộng này mà chúng ta luôn đủ ăn đủ mặc. Giờ cha mong các con chớ có dại dột mà mang bán mảnh đất này của chúng ta, các con hãy cày xới nó lên, cày thật sâu, cuốc thật bẫm, lật từng thớ đất lên để tìm hũ vàng của Tổ tiên chúng ta! Mọi người cùng đồng thanh nói:

- Xin cha yên lòng, chúng con nhất định làm theo lời cha dặn!

Nghe xong cha mỉm cười yên tâm nhắm mắt.

Chúng tôi - Những người con của ông là những chàng trai hiếu thảo, khỏe mạnh và chăm chỉ. Các anh quyết định sẽ làm theo lời cha căn dặn. Người anh cả nói:

- Đợi vụ mùa này thu hoạch xong, chúng ta sẽ cùng nhau xới tung mảnh đất này lên! Người em thứ hai nói:

- Tay em khỏe nhất, em xin nhận nhiệm vụ cuốc đất! Cậu em út nhẹ nhàng thưa: -Các anh ơi, con trâu nhà mình nó nghe lời em nhất, để em cùng nó cày xới đất, nhất định em sẽ không bỏ qua một mẩu đất nào đâu!

Tháng 8 năm ấy, mấy anh em cùng hăng hái vác cày cuốc ra đồng, làm việc từ khi trời chưa sáng đến khi mặt trời lặn xuống dãy núi phía xa mới cùng nhau về nhà nghỉ ngơi. Mảnh ruộng được lật từ dưới sâu lên từng khối đất to đen óng, được phơi khô nỏ, rồi lại được bừa nhỏ ra để tìm vàng, đất đai trở nên tơi mịn màu mỡ dưới bàn tay chăm chỉ của chúng tôi. Chẳng mấy chốc mùa gieo hạt đã đến, mấy anh em nhìn nhau:

- Khéo công sức của mình bỏ xuống sông xuống biển hết các anh ạ! Người em út nói.

Người em thứ hai lại nói:

- Sao chúng mình chẳng thấy vàng bạc ở đâu cả, dù chúng mình đã lật không bỏ sót một khoảnh đất nào?

Người anh cả quyết định:

- Thôi, tuy chúng mình chẳng tìm thấy hũ vàng như lời cha dặn, nhưng chúng mình đã làm đất tơi ra rồi, giờ chúng mình nên trồng trọt cho khỏi phí!

Năm đó mưa thuận gió hòa, hạt lúa gieo xuống đất tốt lớn lên trông thấy, lúa nặng trĩu bông, hạt mẩy tròn căng, nhìn cả thửa ruộng vàng óng ngút ngàn hút tầm mắt, mấy anh em vô cùng sung sướng. Ngày lúa chín, m.n ra đồng kĩu kịt gánh lúa về, thóc đổ hết bồ này đến bồ khác trong nhà đầy tràn, còn phải quây thêm những bồ thóc mới để chứa mới vừa.

Ngày thóc lúa đã thu hoạch phơi cất khô khén xong xuôi, bên mâm cơm mừng mùa màng bội thu, chợt họ nhìn nhau và dường như mới thấu hiểu lời cha dặn dò, nhờ sự chăm chỉ của chính mình, họ đã thu hoạch được cả một mùa vàng.

Cha thật là một người tài trí, thông minh. Bài học ông dạy các con vô cùng thấm thía, chúng ta đi tìm vàng ở đâu, khi mà vàng đang ở ngay trong chính bàn tay của chúng ta. Nếu chúng ta luôn chăm chỉ lao động thì tự khắc chúng ta sẽ nhận được kết quả tốt đẹp. Chúng tôi đã nhận được một bài học giản dị về lao động ...

Chúc bạn học tốt!

Bình luận (0)
Diệu Huyền
14 tháng 9 2019 lúc 10:10

Tham khảo:

Đóng vai người con trong bài thơ "Lão nông và các con":

Ở một vùng nông thôn xa xôi vô cùng trù phú có 1 người nông dân - cha của chúng tôi, cả cuộc đời ông gắn bó với đất đai, mùa màng, cây trái.

Ông yêu lao động như yêu chính cuộc sống của mình, ông cho rằng nếu cần cù lao động nhất định cuộc sống của con người sẽ sung túc, giàu có, ấm no. Vì thế khi sắp lìa trần, ông cho gọi tất cả chúng tôi đến để dặn dò. Chắc người sợ các chúng tôi không có được tình yêu đất đai như mình nên đã nghĩ ra một câu chuyện:

- Các con ơi, cha cảm thấy mình đang sắp về với Tổ tiên rồi, cha muốn nói với các con một bí mật này, ngày xưa khi các cụ nhà ta đến vùng đất này gây dựng cuộc sống mới, các cụ có đem theo một hũ vàng, vì sau này không cần dùng đến nên các cụ đã cho chôn hũ vàng trên mảnh ruộng này, cha thực sự không biết rõ hũ vàng đó ở đâu nên bao năm nay cha cặm cụi trên mảnh đất này để mong tìm thấy. Tuy không tìm thấy được vàng nhưng nhờ mảnh ruộng này mà chúng ta luôn đủ ăn đủ mặc. Giờ cha mong các con chớ có dại dột mà mang bán mảnh đất này của chúng ta, các con hãy cày xới nó lên, cày thật sâu, cuốc thật bẫm, lật từng thớ đất lên để tìm hũ vàng của Tổ tiên chúng ta! Mọi người cùng đồng thanh nói:

- Xin cha yên lòng, chúng con nhất định làm theo lời cha dặn!

Nghe xong cha mỉm cười yên tâm nhắm mắt.

Chúng tôi - Những người con của ông là những chàng trai hiếu thảo, khỏe mạnh và chăm chỉ. Các anh quyết định sẽ làm theo lời cha căn dặn. Người anh cả nói:

- Đợi vụ mùa này thu hoạch xong, chúng ta sẽ cùng nhau xới tung mảnh đất này lên! Người em thứ hai nói:

- Tay em khỏe nhất, em xin nhận nhiệm vụ cuốc đất! Cậu em út nhẹ nhàng thưa: -Các anh ơi, con trâu nhà mình nó nghe lời em nhất, để em cùng nó cày xới đất, nhất định em sẽ không bỏ qua một mẩu đất nào đâu!

Tháng 8 năm ấy, mấy anh em cùng hăng hái vác cày cuốc ra đồng, làm việc từ khi trời chưa sáng đến khi mặt trời lặn xuống dãy núi phía xa mới cùng nhau về nhà nghỉ ngơi. Mảnh ruộng được lật từ dưới sâu lên từng khối đất to đen óng, được phơi khô nỏ, rồi lại được bừa nhỏ ra để tìm vàng, đất đai trở nên tơi mịn màu mỡ dưới bàn tay chăm chỉ của chúng tôi. Chẳng mấy chốc mùa gieo hạt đã đến, mấy anh em nhìn nhau:

- Khéo công sức của mình bỏ xuống sông xuống biển hết các anh ạ! Người em út nói.

Người em thứ hai lại nói:

- Sao chúng mình chẳng thấy vàng bạc ở đâu cả, dù chúng mình đã lật không bỏ sót một khoảnh đất nào?

Người anh cả quyết định:

- Thôi, tuy chúng mình chẳng tìm thấy hũ vàng như lời cha dặn, nhưng chúng mình đã làm đất tơi ra rồi, giờ chúng mình nên trồng trọt cho khỏi phí!

Năm đó mưa thuận gió hòa, hạt lúa gieo xuống đất tốt lớn lên trông thấy, lúa nặng trĩu bông, hạt mẩy tròn căng, nhìn cả thửa ruộng vàng óng ngút ngàn hút tầm mắt, mấy anh em vô cùng sung sướng. Ngày lúa chín, m.n ra đồng kĩu kịt gánh lúa về, thóc đổ hết bồ này đến bồ khác trong nhà đầy tràn, còn phải quây thêm những bồ thóc mới để chứa mới vừa.

Ngày thóc lúa đã thu hoạch phơi cất khô khén xong xuôi, bên mâm cơm mừng mùa màng bội thu, chợt họ nhìn nhau và dường như mới thấu hiểu lời cha dặn dò, nhờ sự chăm chỉ của chính mình, họ đã thu hoạch được cả một mùa vàng.

Cha thật là một người tài trí, thông minh. Bài học ông dạy các con vô cùng thấm thía, chúng ta đi tìm vàng ở đâu, khi mà vàng đang ở ngay trong chính bàn tay của chúng ta. Nếu chúng ta luôn chăm chỉ lao động thì tự khắc chúng ta sẽ nhận được kết quả tốt đẹp. Chúng tôi đã nhận được một bài học giản dị về lao động ...

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Trần Như Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Như Hằng
Xem chi tiết
Trần Nghiên Hy
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Như Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Như Hằng
Xem chi tiết
dương mai hoàng lan
Xem chi tiết
Liên Trần
Xem chi tiết
Le thi thanh tra
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Như Hằng
Xem chi tiết