Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Nguyễn Thị Yến

em có cảm nhận gì về nhân vật ông lão trong truyện ông lão đánh cá và con cá vàng , đáng khen đáng chê ở điểm nào

Thảo Phương
23 tháng 7 2019 lúc 20:02

Nhân vật ông lão:

-Hiền lành, tốt bụng, rất mực nhân hậu.

-bản tính lương thiện. Bản tính ấy được thể hiện ở những chi tiết rất nhỏ, mà nếu không chú ý kĩ, thì có thể ta sẽ bỏ qua. Ấy là một công việc lao động chân chính: thả lưới đánh cá trên biển. Một công việc không mấy dễ dàng được lão chọn và cần mẫn với nó. Tuy nhiên cái bản tính ấy càng được bộc lộ rõ kể từ khi gặp cá vàng.

-Bên cạnh ấy, ông lão còn thể hiện sự nhu nhược (vợ bảo gì cũng làm ) => rất đáng chê trách.=>Đáng giận hơn nữa là cả khi mụ vợ bội bạc với chính ông (chửi mắng, đối xử như nô lệ, rồi đánh đuổi đi), ông lão cũng không hề dám kêu ca, phàn nàn, không dám phản ứng lại.=>Ta có thể thấy ông lão không hoàn toàn là vì sợ bà vợ nên mới thực hiện hết những điều ước của mụ ta mà còn do ông lão tôn trọng mụ vợ, không muốn có những bất hòa trong gia đình.

Bình luận (0)
channel công chúa
23 tháng 7 2019 lúc 15:15

Ông lão đánh cá là một trong hai nhân vật chính của truyện, một nhân vật đối lập với nhân vật mụ vợ.

Đọc tác phẩm, ta thấy mến ông lăo bởi cái bản tính lương thiện. Bản tính ấy được thể hiện ở những chi tiết rất nhỏ, mà nếu không chú ý kĩ, thì có thể ta sẽ bỏ qua. Ấy là một công việc lao động chân chính: thả lưới đánh cá trên biển. Một công việc không mấy dễ dàng được lão chọn và cần mẫn với nó. Tuy nhiên cái bản tính ấy càng được bộc lộ rõ kể từ khi gặp cá vàng.

Đầu tiên là việc thả cá vàng trở lại biển khơi. Đối với một người đánh cá, bắt được cá là mục đích của họ. Hơn nữa, vợ chồng lão lại rất nghèo (chỉ có một cái máng lợn sứt mẻ và một túp lều rách nát). Và ngày hôm ấy, đã hai lần kéo lưới, lão vẫn chỉ gặp bùn và rong biển. Lần thứ ba kéo được cá vàng (chắc sẽ bán được nhiều tiền vì con cá đẹp đến thế cơ mà). Thế nhưng, trước sự kêu van tha thiết của cá vàng, ông đã thả nó xuống biển mà không đòi hỏi gì (mặc dù cá vàng có hứa với ông lão là sẵn sàng đền ơn ông, muốn gi cũng được). Lòng thương người của ông thật là chân thành và trong sáng, sự cứu giúp người khác một cách vô tư, hào hiệp, không hề tính toán thiệt hơn, không mong đền ơn báo đáp. Việc làm ấy thể hiển bản tính lương thiện, hiền hậu của người lao động.

Tiếp theo, năm lần ông lảo đi ra biển nhờ cá vàng giúp đỡ theo yêu cầu của mụ vợ, ông cũng không đòi hỏi gì cho riêng mình, vẫn bằng lòng với cuộc sống vốn có của mình, tự kiếm sống bằng bàn tay lao động của mình. Thậm chí, khi mụ vợ đối xử tệ bạc với mình (quát mắng và bắt quét dọn chuồng ngựa), ông lão có thể xin cá vàng ban cho mình quyền lực lớn hơn: làm hoàng đế để mụ vợ không dám xem thường và sai khiến ông (vì mụ mới chỉ làm bà nhất phẩm phu nhân), ông lão vẫn không đòi hỏi gì, ở con người ông lão, chưa bao giờ lòng tham xuất hiện (dù chỉ là trong ý nghĩ). Thật là một tâm hồn trong sáng đáng trân trọng.

Nhìn về góc độ cổ tích, ông lão là hình tượng nhân vật tượng trưng cho cái thiện, cho phẩm chất tốt đẹp của con người. Tuy nhiên, dưới con mắt và ngòi bút nghệ thuật của Pu- skin, nhân vật ông lão có thêm một tầng ý nghĩa mới. Ông là hình ảnh của nhân dân Nga cam chịu và nhẫn nhục.

Trong suốt câu chuyện, tả chưa thấy ông lão một lần dám cãi lại, dám làm trái ý mụ vợ tham lam bội bạc. Bất cứ yêu cầu, đòi hỏi gì của mụ vợ cũng được ông răm rắp thực hiện. Hình bóng ông lão hết "lóc cóc", rồi lại "lủi thủi" đi ra biển vừa đáng thương, vừa đáng giận. Đáng giận hơn nữa là cả khi mụ vợ bội bạc với chính ông (chửi mắng, đối xử như nô lệ, rồi đánh đuổi đi), ông lão cũng không hề dám kêu ca, phàn nàn, không dám phản ứng lại.

Tất cả những gì mụ vợ được hưởng (của cải, danh vọng, quyền lực), lẽ ra phải là của ông, chỉ có ông mới xứng đáng được hưởng (vì ông chính là ân nhân của cá vàng, người có công lớn với cá vàng). Thế mà ông lại cam chịu nhường lại những quyền lực đó cho kẻ khác (một kẻ đã không có công lao gì). Đến khi đã nhường hết công lao cho mụ vợ, lại bị đối xử tệ bạc, ông vẫn cam chịu.

Từ hình tượng ông lão, Pu-skin muốn cảnh báo nhân dân Nga nếu cứ nhu nhược thì sẽ suốt đời bị áp bức cực khổ. Một lời cảnh báo kín đáo và thấm thìa.

Dù còn có những hạn chế nhất định, nhân vật ông lão đánh cá vẫn là hình ảnh của nhân dân, hình ảnh của cái thiện. Ông lão đánh cá là nhân vật để lại nhiều ấn tượng đẹp trong lòng người đọc.

Bình luận (0)
✿✿❑ĐạT̐®ŋɢย❐✿✿
23 tháng 7 2019 lúc 15:50

Ông lão trong truyện là nhân vật nhân hậu và tốt bụng. Nếu mụ vợ tiêu biểu cho cái ác thì ông lão tiêu biểu cho cái thiện. Phẩm chất tốt đẹp của ông lão được thể hiện ở hai điểm chính:

- Chăm chỉ làm lụng (ngày ngày đi thả lưới).

- Tốt bụng, nhân hậu (thả cá vàng mà không đòi đền ơn).

Nhưng lòng tốt của ông bị mụ vợ độc ác lợi dụng. Trước sự tham lam của mụ vợ, ông lão bị dồn vào thế bị động và trở nên nhu nhược (bị bội bạc nhưng không dám phản ứng, bị mắng nhưng im lặng, lóc cóc rồi lủi thủi ra biển,...). Miêu tả những nét nhu nhược này, Pu-skin muốn thức tỉnh nhân dân Nga: không nên bạc nhược trước sự tàn bạo của chế độ Nga hoàng mà phải đứng dậy đấu tranh. Thực ra, đây là lớp nghĩa vượt ra khỏi nội dung của truyện cổ tích như ta vẫn thấy.

Bình luận (11)
Takahashi Eriko Mie
23 tháng 7 2019 lúc 16:10

Đáng khen: Ông là người chăm chỉ, tốt bụng (ban đầu khi cứu cá vàng ông không cần báo đáp)

Đáng chê : bạt nhược, yếu đuối, không có chính kiến

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Trần Phương Thảo
Xem chi tiết
Đinh Diễm Quỳnh
Xem chi tiết
Nguyễn Thái Hưng
Xem chi tiết
Nguyễn Phương Lan
Xem chi tiết
Thảo Nguyễn
Xem chi tiết
Nguyễn Hòa Bình
Xem chi tiết
Cô Nàg NgỐc
Xem chi tiết
Truong Minh Tuan
Xem chi tiết
Đào Ngọc Bích
Xem chi tiết
Nguyễn Võ Anh Kỳ
Xem chi tiết