Ôn tập ngữ văn 12

Quỳnh Rose

Lập dàn ý chia sẽ cách ứng xử của anh chị trong tình yêu khi " không thể níu giữ một trái tim " . Giúp với ạ

Park Jimin
30 tháng 5 2019 lúc 20:58

Con người ta có phải là rất giỏi trong việc tự làm khổ chính mình hay không nhỉ? Tại sao lại phải nhất định là người ấy? Tại sao biết ngõ cụt mà vẫn đi vào? Tại sao biết trái tim người ta vốn dĩ không có chỗ dành cho mình, lại cố chấp ôm thương nhớ?

Để đi qua những năm tháng tuổi trẻ, đến một lúc nào đó nhìn lại bỗng thấy quá đau lòng. Đau lòng vì từng ngây ngốc dốc cạn kiệt thanh xuân để mà nuôi hy vọng vào một hạt mầm không thể nảy nở sinh sôi. Nhưng người ta vẫn cam lòng, vẫn chấp nhận, ngộ thay chưa kìa…

Tôi từng nghe kể về một câu chuyện yêu đơn phương của một ông anh. Tình yêu thầm lặng của anh ấy dễ chừng cũng đến 7 năm. Đời người ta có được bao nhiêu lần cái 7 năm nhỉ? 7 năm chỉ để chờ đợi duy nhất một người, chỉ trông theo duy nhất một bóng hình, tim chỉ biết vui tươi khi nhắc nhớ tới cái tên của người đó thôi. Quả thật là một sự can đảm, một sự bền bỉ vô cùng.

Khi tôi hỏi anh ấy, tại sao lại phải cố chấp lưu giữ hình bóng của một người mà họ chẳng yêu mình. Thì anh ấy trả lời, rằng tình cảm không phải cứ muốn là sẽ được. Chúng ta không thể tự định đoạt được mình sẽ yêu ai, yêu người ta trong bao lâu và bao giờ thì dừng lại.

Tình cảm không phải là một cuộc hẹn để chúng ta có thể đặt lịch, hay đặt chuông báo thức. Tình cảm càng không phải là một con lợn đất tiết kiệm để khi có thì chúng ta "cống nạp" vào một ít, không có thì chỉ biết cười trừ.

Tình cảm là tự nhiên, xuất phát từ trái tim để đi đến trái tim. Tất nhiên, có những lúc chúng ta bắt nhầm "tín hiệu" từ trái tim vốn dĩ đã thuộc về người khác, nên lúc bấy giờ, trái tim chúng ta cứ cố chấp đi tìm, trong khi trái tim người ta đã mặc định luôn khép cửa.

Và chính những lúc ấy là những lúc khắc khoải chờ mong trong vô vọng, mà cũng chẳng biết làm gì khác để thay đổi. Bảo rằng tim thôi đừng yêu, thì cũng chỉ vô ích thôi. Bởi vì đến bao giờ còn chịu đựng được thương đau, lúc bấy giờ trái tim còn chưa chịu dừng bước. Sự cố chấp khi yêu một người giống như là một phần nằm trong "đặc điểm nhận dạng" của trái tim vậy đó. Nếu không là cố chấp, chưa chắc đã là tình yêu.

Nhưng đương nhiên, chúng ta chỉ có thể trao đi yêu thương một chiều, chứ không thể mong cầu người ta đáp lại. Và việc muốn níu giữ trái tim người ấy trong những ngày tháng này là điều khó khăn đến vô cùng. Bởi làm gì đã có, mà đòi giữ đây?

Thông thường, việc gì quá dễ dàng thường khiến người ta trở nên nhàm chán, dễ đạt được bao nhiêu thì càng không biết trân trọng bấy nhiêu. Và ngược lại, cái gì càng khó càng khổ, lại càng khiến người ta muốn dốc hết tâm sức mà chinh phục, để đạt được điều mình mong muốn. Chỉ cần nghĩ ra cái viễn cảnh tươi đẹp ấy thôi, người ta đã chất ngất trong sung sướng.

Và cũng có lẽ vì một sự mong chờ không ngừng nghỉ, nên người ta mới tiếp tục bước đi dù biết trước mình đã lạc đường. Có những người như vậy đấy, cũng có những câu chuyện tình sẽ dang dở như vậy đấy.

Đối với một trái tim không thuộc về mình, giữ làm sao được đây khi chưa bao giờ có? Đừng cố giữ làm gì!

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
10X gaming
Xem chi tiết
Mạnh Cường
Xem chi tiết
nhok ngây ngơ
Xem chi tiết
Mai Linh
Xem chi tiết
10X gaming
Xem chi tiết
Vũ Công Khánh
Xem chi tiết
Triết Trân Ni
Xem chi tiết
Khanh Than Chet
Xem chi tiết
Ngô Thanh Dương
Xem chi tiết