Trong nhiều trường hợp, con người muốn quan sát các vật thể, các chi tiết nhỏ hơn giới hạn mà năng suất phân li của mắt cho phép.
Ví dụ, người thợ sửa đồng hồ muốn quan sát các bộ phận của chiếc đồng hồ đeo tay; chuyên viên phòng thí nghiệm sinh học muốn
quan sát các tế bào, các hồng cầu, các vi trùng,…
Nếu vật quá nhỏ thì ngay cả khi vật nằm ở điểm cực cận, mắt cũng không thể nhìn thấy rõ vật. Vì khi đó góc trông vật
TỔNG QUÁT VỀ CÁC DỤNG CỤ QUANG BỔ TRỢ CHO MẮT
Các dụng cụ quang đều có tác dụng tạo ảnh với góc trông lớn hơn góc trông vật nhiều lần. Đại lượng đặc trưng cho tác dụng này là số
bội giác, được định nghĩa như sau:
G=αα0≈tanαtanα0G=αα0≈tanαtanα0
(đối với góc nhỏ)
trong đó: α là góc trông ảnh qua kính; α0 là góc trông vật có giá trị lớn nhất được xác định trong từng trường hợp.
Các dụng cụ quang học được phân ra thành hai nhóm:
Các dụng cụ quan sát vật nhỏ gồm kính lúp, kính hiển vi,… Các dụng cụ quan sát vật ở xa gồm kính thiên văn, ống nhòm,…
KÍNH LÚP
Kính lúp là dụng cụ quang bổ trợ cho mắt để quan sát các vật nhỏ. Kính lúp được cấu tạo bởi một thấu kính hội tụ (hay một hệ ghép
tương đương với một thấu kính hội tụ) có tiêu cự nhỏ (vài cm), có tác dụng làm tăng góc trông bằng cách tạo ra một ảnh ảo
cùng chiều, lớn hơn vật.