Văn bản ngữ văn 8

Đỗ Quyên
Xem chi tiết

Nhân ngày 8 tháng 3, em xin chúc các cô và các  bạn nữ trên hoc24 có một ngày 8-3 thật vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình ạ ❤❤❤

Bình luận (1)
Trúc Giang
8 tháng 3 2021 lúc 10:46

Hôm nay là ngày 8/3 mình xin chúc cho các bạn nữ và cô trên diễn đàn có 1 ngaỳ thật vui vẻ, ý nghiax và hạnh phúc bên gia đình và ngưoì thương!

Bình luận (0)
Lê Trang
8 tháng 3 2021 lúc 11:16

Em cảm ơn cô và các bạn nhiều!

Nay là ngày mùng 8/3, e cũng chúc các cô, các bạn nữ có một ngày lễ vui vẻ, hạnh phúc! Ngày càng xinh đẹp, mạnh khoẻ, luôn vui vẻ, thành công, và đạt điểm cao trong các thì kì thi sắp tới nhé!

_HAPPY WOMAN DAY_

Bình luận (0)
Chu Dĩ An
Xem chi tiết
Bùi Thị Thúy Ngân
19 tháng 9 2018 lúc 20:20

Bài làm

Sáng hôm nay, tôi và mấy cô bạn rủ nhau ra công viên chơi. Các bạn đều những cô bé nhát gan nên khi thấy có một con chó chạy ngang qua, cả lũ vội co rúm nình lại , nhảy chồm lên ghế đá. Còn riêng tôi, tôi chẳng hề thấy sợ. Tôi nhìn theo chú , chợt nhớ tới Bob , chú chó béc-giê của tôi.

Tôi còn nhớ , hai năm về trước , khi gia đình tôi mới chuyển nhà lên thành phố, bà nội tặng cho gia đình tôi một chú béc-giê nhỏ xíu, khoảng một tháng tuổi. Bố tôi rất yêu động vật , đặc biệt là chó, bố bảo đó là con vật rất gần gũi với con người, vừa thông minh lại vừa trung thành . Còn tôi , tôi không thích động vật, thậm chí còn sợ nữa, nhất là chó, chỉ cần nghe nó sủa là tôi đã đủ bực mình . Chính vì cái tính ấy mà tôi thấy chẳng hứng thú gì với con béc-giê bà tặng. Nhưng cũng phải khách quan công nhận con chó đẹp và rất dễ thương. Mắt nó to đen có viền vàng xung quanh,tai nhọn hoắt , lông đen vàng, rất mượt...

Vào hôm sinh nhật tôi, mẹ tặng tôi một chiếc vòng cổ có hình mặt trăng và những ngôi sao lóng lánh. Mẹ bảo tôi là ngôi sao, mẹ là vầng trăng che chở cho ngôi sao. Món quà của mẹ thật có ý nghĩa. Mẹ rất yêu tôi, đang đi công tác mẹ đã cố gắng về kịp để trao quà cho tôi. Thế mà, trong lúc tôi bất cẩn , thằng em nghịch ngợm đã vứt chiếc vòng vào đâu đó, tìm mãi không thấy. Tôi vừa tiếc vừa hoảng sợ. Sẽ phải nói với mẹ thế nào? Tôi không muốn phụ làng yêu của mẹ. Trong lúc tôi đang rốt bời bời thì con béc-giê từ đau chạy tới , trên miệng nó ngậm chiếc vòng của tôi. Mừng quá, tôi chạy đến giật lấy chiếc vòng rồi chạy đi. Chợt tôi khựng lại khi nghe tiếng nó sủa . Tôi quay lại, xoa đầu nó, cuống quýt cảm ơn. Nó dụi dụi đầu vào tay tôi. Từ đó, tôi và chú béc-giê trở thành đôi bạn thân. Tôi đặt tên nó là ''Bob'', nhiều lúc còn âu yếm gọi nó là ''Bobby'' .

Thấm thoắt hai năm trôi qua . Giờ Bobby đã trưởng thành. Nó có tư thế của một chú chó dũng cảm, mạnh mẽ. Bob khoác lên mình bộ lông vàng lửa pha lẫn đen, đôi mắt đen và sâu hình hạt hạnh nhân, luôn ánh lên vẻ tinh nhanhlinh hoạt. Nó có một chiếc đuôi thõng xuống, hơi cong. Đôi tai Bob dựng đứng và hơi nhô ra trước. Nó có bàn chân tròn,to, đầy vẻ mạnh mẽ. Mấy bác hàng xóm sang chơi , biết là ''người nhà'' , Bob không bao giờ sủa mà chỉ vẫy vẫy đuôi tỏ ý vui mừng .Ai vào ngà cũng khen Bob đẹp , thông minh, nhanh nhẹn... Ai cũng ước ao nhà mình có một con chó như Bob. Bob không chỉ là một người lính dũng cảm của gia đình tôi mà còn là bạn thân ,vệ sĩ dũng mãnh của tôi. Thỉnh thoảng rảnh, tôi đưa Bob đi dạo. Có Bob đi cùng, tôi chẳng sợ gì cả.

Rồi một hôm, khi tôi và Bob đang dạo trong công viên, tôi chợt nhìn thấy một con chó mực rất dữ tợn, lông đen như cột nhà cháy với hai đốm lửa Không chỉ thế, quanh mép con mực sùi đầy nước bọt. Tôi nghĩ chắc chấn con chó này bị dại. Tôi vội thúc Bob né sang đường, đi nhanh để về nhà. Vừa lúc đó, con mực lao đến , định cắn tôi. Tôi sợ quá, hai chân cứng đờ, mắt nhắm tịt lại. Khi đã hoàng hồn , mở mắt ra tôi thấy Bob và con chó hoang đang đánh nhau. Thì r, khi con chó dại chưa kịp cắn tôi thì Bob đã lao đến, cắn nó để cứu tôi. Hai con chó giằng co, đu đẩy nhau, lộn qua lộn lại, cuối cùng, trước sự dũng mãnh của Bob , con chó hoang vừa rên ư ử vừa bỏ chạy.

Hôm sau đi học, tôi rất vui vì được điểm 10 môn ngữ văn. Tôi chạy tung tăng về nhà, muốn khoe ngay với ba mẹ, với Bob. Nhưng , bước vào cửa, tôi chẳng thấy Bob đón tôi như mọi khi, hóa ra , Bob đang nằm trong cũi. Bác sĩ thú y nói Bob bị dại, phải cách li . Tôi bần thần cả người. Tôi nhớ , vì cứu tôi mà Bob đã bị lây bệnh từ con chó hoang . Liệu Bob có trách tôi không? Tôi nhìn Bob trong cơn dại mà không cầm được nước mắt . Tôi thương Bob quá nhưng không làm gì được . Bob ơi, tôi không còn được Bob nữa rồi.

Bob và tôi giờ đã ở hai thế giới khác nhau. Tôi nhớ Bob quá . Bob đã làm tròn nghĩa vụ của một người bạn còn tôi thì không. Bob ơi, mày có thể quay lại chơi với tao không?

Chúc bạn học tốt!!!!!!!!!!

vui

Bình luận (0)
Nguyen Thi Mai
19 tháng 9 2018 lúc 20:27

I. Mở bài: giới thiệu kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu thích
Từ nhỏ, em đã rất thích nuôi chó, chính vì thế mà sinh nhật vừa rồi mẹ mua cho em con chó vì em đã có thành tích học tập tốt. mặc dù e rất thích nuôi chó nhưng ba mẹ không cho, chính vì thế được tặng con chó em rất vui. E đặt tên cho nó là “ Mít”, bởi vì nó mũm mĩm như hột mít. Có một kỉ niệm em rất tự hào về Mít, nó đã giúp một bà cụ tìm lại được túi từ thằng ăn cướp.

II. Thân bài: kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích
1. Tả con chó:

- Con chó là giống chó Nhật
- Nó cao to và khỏe mạnh
- Nó có bộ lông đen có vài đốm vàng vàng
- Mắt nó đen long
- Miệng lúc nào cũng lè lưỡi rất dễ thương
- Cái đuôi bao giờ cũng ngheo ngẩy
2. Kỉ niệm với con vật nuôi
- Một lần e dắt nó đi dạo công viên
- Tụi em đang ngồi chơi ở bãi cỏ thì nghe tiếng kêu “ cướp…. cướp….”
- E hốt hoảng đứng dậy xem
- Không biết tựu lúc nào Mít đã lao tới và căn tên cướp
- Mọi người vây quanh đánh tên cướp và lấy lại túi xách cho một bà cụ
- Ai cũng trầm trò con chó này ngoan và giỏi
- Lúc đó em cảm thấy rất tự hào về mít
3. Con chó có những tính cách như thế nào:
- Ăn rất nhiều
- Thích đi dạo
- Nó vừa là người bạn chia ngọt sẻ bùi vừa là người vệ sĩ trung thành của em.

III. Kết bài:
- Nêu cảm nghĩ của em về con chó
- Em sẽ chăm sóc nó như thể nào để nó tốt hơn

Bình luận (2)
Liana
22 tháng 1 2019 lúc 12:56

I. Mở bài: giới thiệu kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu thích
Từ nhỏ, em đã rất thích nuôi chó, chính vì thế mà sinh nhật vừa rồi mẹ mua cho em con chó vì em đã có thành tích học tập tốt. mặc dù e rất thích nuôi chó nhưng ba mẹ không cho, chính vì thế được tặng con chó em rất vui. E đặt tên cho nó là “ Mít”, bởi vì nó mũm mĩm như hột mít. Có một kỉ niệm em rất tự hào về Mít, nó đã giúp một bà cụ tìm lại được túi từ thằng ăn cướp.

II. Thân bài: kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích
1. Tả con chó:
- Con chó là giống chó Nhật
- Nó cao to và khỏe mạnh
- Nó có bộ lông đen có vài đốm vàng vàng
- Mắt nó đen long
- Miệng lúc nào cũng lè lưỡi rất dễ thương
- Cái đuôi bao giờ cũng ngheo ngẩy
2. Kỉ niệm với con vật nuôi
- Một lần e dắt nó đi dạo công viên
- Tụi em đang ngồi chơi ở bãi cỏ thì nghe tiếng kêu “ cướp…. cướp….”
- E hốt hoảng đứng dậy xem
- Không biết tựu lúc nào Mít đã lao tới và căn tên cướp
- Mọi người vây quanh đánh tên cướp và lấy lại túi xách cho một bà cụ
- Ai cũng trầm trò con chó này ngoan và giỏi
- Lúc đó em cảm thấy rất tự hào về mít
3. Con chó có những tính cách như thế nào:
- Ăn rất nhiều
- Thích đi dạo
- Nó vừa là người bạn chia ngọt sẻ bùi vừa là người vệ sĩ trung thành của em.

III. Kết bài:
- Nêu cảm nghĩ của em về con chó
- Em sẽ chăm sóc nó như thể nào để nó tốt hơn

Bình luận (0)
Linh Phương
Xem chi tiết
Linh Phương
6 tháng 11 2017 lúc 18:39

Link bài ngày 10/11 mình sẽ đăng bài có link kèm theo chú ý nhớ đọc kĩ.

Bình luận (2)
Mei Sama (Hân)
6 tháng 11 2017 lúc 23:54

đắng thế '-' nuốt k trôi :v

Bình luận (1)
Huyền Anh Kute
7 tháng 11 2017 lúc 19:20

Cj Linh Phương ơi, cho em hỏi vài câu:

- Khi nào cj ra đề???

- Làm bài ở đâu, gửi bài như thế nào ạ???

- Ai là người chấm z ạ???

- Có thể xem và tham khảo, dựa vào bài trên mạng viết đc k ạ???

Bình luận (10)
Linh Phương
Xem chi tiết
Lộc Khánh Vi
12 tháng 9 2017 lúc 17:05

Các chi tiết trong truyện có sử dụng nghệ thuật so sánh và đối chiếu là :

- Về nghệ thuật so sánh:

+ Câu: Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nẩy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.

+ Câu: Ý nghĩ ấy thoáng qua trong tâm trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi

+ Câu: Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ

* Tác dụng của các biện pháp so sánh trên: để diễn tả cảm xúc, tâm trạng của cậu bé, thể hiện được những cảm xúc trong sáng và hồn nhiên. Làm cho văn bản mang theo một nét thú vị, bâng khuâng, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tâm trạng, cảm súc và ý nghĩa của nhân vật ''tôi'' trong bài.

-Về nghệ thuật đối chiếu:

+ '' Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi đi trên con đường dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn : hôm nay tôi đi học.''

+ '' Trước đó mấy hôm, lúc đi ngang qua làng Hòa An bẫy chim quyên với thằng Minh, tôi ghé lại trường một lần. Lần ấy trường đối với tôi là một nơi xa lạ. Tôi đi chung quanh các lớp để nhìn qua cửa kính mấy bản đồ treo tường. Tôi không có cảm tưởng nào khác là nhà trường cao ráo và sạch sẽ hơn các nhà trong làng.

Nhưng lần này lại khác. Trước mắt tôi Mĩ Lí trông vừa xinh xắn, vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp. Sân nó rộng, mình nó cao hơn trg những buổi trưa hè đầy vắng lặng. Lòng tôi đâm ra đứng lo sợ vẩn vơ.''

+ '' Sau khi thấy hai mươi tám cậu học trò sắp hàng đều đặn dưới hiên trường, ông đốc liền ra dấu cho chúng tôi đi vào lớp năm. Một thày trẻ tuổi, gương mặt tươi cười, đang đón chúng tôi trước của lớp. Trong thời thơ ấu tôi chưa lần nào thấy xa mẹ tôi như lần này. Tôi cũng thấy làm lạ.

Vì có những hôm đi chơi suốt cả ngày với chúng bn ở đồng làng Lê Xá, tôi vẫn không cảm thấy xa nhà hay xa mẹ chút nào hết.''

* Tác dụng của nghệ thuật đối chiếu: Làm bộc lộ lên những cảm nhận và tâm trạng lạ lẫm, sự thay đổi của nhân vật ''tôi'' trong ngày đầu đi học. Làm sáng tỏ được những nét khác nhau. Giúp người đọc có cảm nhận sâu hơn về những kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò.

=> Hai nghệ thuật đối chiếu và so sánh cũng cho thấy, tác giả là một nhà văn tài gỏi, biết sử dụng những câu từ, đoàn văn tinh tế, mạch lạc, cuốn hút người đọc người nghe. Là một nhà văn rất yêu quý kỉ niệm về tuổi học trò của mình.

Bình luận (0)
nguyen thi vang
12 tháng 9 2017 lúc 17:45

" Tôi đi học" là một truyện ngắn mang màu sắc hoài niệm của Thanh Tịnh. Ngoài cảm xúc dào dạt, tác giả đã sáng tạo nên một số hình ảnh so sánh và đối chiếu rất đẹp và rất hay.

Tác giả đã so sánh và nhân hóa để viết nên một câu văn giàu hình tượng và biểu cảm :

"Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉn cười giữa bầu trời quang đãng."

Những cảm giác trong sáng ấy là những kỉ niệm mơn man nao nức của buổi tựu trường ngày xưa không hề bị thời gian vùi lấp, trái lại, cứ mỗi độ thu về, nó lại "nảy nở trong lòng" đem đến bao cảm xúc vui sướng, bồi hồi , tâm hồn như tươi trẻ lại, trong sáng hơn tựa như "mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”

Câu văn thứ hai có hình ảnh so sánh :

Tôi có ngay cái ý nghĩ vừa non nớt vừa ngây thơ này : chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi”

Buổi tựu trường, chú chỉ cầm hai quyển vở mới thế mà vẫn cảm thấy “nặng” ; “bàn tay ghì thật chặt” mà một quyển sách vẫn “xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất” vì chú quá hồi hộp. Mấy cậu học sinh khác ôm sách vở nhiều lại kèm cả bút thước nữa, trong lúc đó, mẹ chú lại cầm hộ bút thuovứ cho chú. Cái ý nghĩ “chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước” được so sánh với “làn mây luót ngang trên ngọn núi” đã làm nổi bật ý nghĩ non nớt và ngây thơ, trong sáng và hồn nhiên của nhân vật “tôi”.

Câu văn thứ ba “Trước mắt tôi , trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp”

Nhân vật “tôi” đã từng đi bẫy chim quyên, từng ghé lại trường một lần ; lần ấy chú thấy trường “là một nơi xa lạ””cao ráo sạch sẽ hơn các nhà trong làng”. Nhưng lần này, trường Mĩ Lí đã trở thành trường của chú nên chú mới cảm thấy “xinh xắn” . Tâm trạng một học trò mới “lo sợ vẩn vơ” và bỡ ngỡ nên mới cảm thấy trường Mĩ Lí “oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp”.Hình ảnh so sánh này cũng thể hiện sự ngây thơ, hồn nhiên của nhân vật “tôi” trong buổi tựu trường.

Hình ảnh so sánh thứ tư là đặc sắc nhất. Tác giả đã lấy hình ảnh “con chim con đứng bên bờ tổ” so sánh với cậu học trò mới “bỡ ngỡ đứng nép bên người thân” để làm nổi bật tâm lí tuổi thơ trong buổi tựu trường vừa “ngập ngừng e sợ” vừa khao khát học hành, mơ ước tới những chân trời xa, chân trời mơ ước và hi vọng :

“Họ như những con chim con đứng bên bờ tổ , nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.”

Hơn sáu bảy năm đã trôi qua, những so sánh mà Thanh Tịnh đã sử dụng vẫn không bị sáo mòn, trái lại hình tượng và cảm xúc của những so sánh ấy vẫn còn nguyên dáng, nhã thú.



* Có sai sót gì thì nhờ mọi người sửa giúp.

Bình luận (0)
Linh Hà
12 tháng 9 2017 lúc 20:20

Bài làm :

Theo dòng hoài niệm của Thanh Tịnh, ta trở về với ngày đầu đi học của nhà văn. Ở đó, ta bắt gặp những hồi ức đẹp bồi hồi và chẳng thể nào quên. Ta bỗng bắt gặp chính mình trong cảm xúc hồi hộp, bớ ngỡ và cả từng bừng, rộn rã nữa. Tất cả những cung bậc cảm xúc ấy được Thanh Tịnh ghi lại bằng những trang văn lấp lánh chất thơ, giàu sức cuốn hút. Một trong những yếu tố tạo nên sức hút ấy là cách dùng các hình ảnh so sánh , đẹp , hay, gợi cảm.

Hẳn các bạn cũng như tôi đã từng ngâm ca câu hát "Bước tới trường lòng rộn ràng như hoa nở, hương thơm ngọt ngào từng góc phố thân quen", còn Thanh Tịnh thì viết :" Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.” Phép so sánh và nhân hóa đã được sử dụng để diễn tả niềm vui của cậu học trò lớp Năm buổi tựu trường. Các từ ngữ hình ảnh đẹp và gợi cảm. Những cảm giác trong sáng được tác giả nhắc đến trong bài văn chính là những kỉ niệm náo nức , mơn man, xao xuyến của buổi tựu trường dù kỉ niệm ấy đã có một khoảng cách khá xa về thời gian. Nhưng buổi tựu trường thuở còn thơ ấy không bị thời gian lấp vùi , chon kín mà trái lại , cứ mỗi độ thu sang “những đám mây bang bạc” về lại bầu trời nó lại xôn xao sống dậy. Tác gải không chỉ nhớ lại buổi tựu trường mà còn nhớ rất rõ cảm giác ấy đã “nảy nở trong tôi như mấy cành hoa tươi” . Cách so sánh không có gì mới lạ vì thông thường, người ta cũng hay dùng hình tượng hoa nở để diễn tả niềm vui. Hơn nữa “mấy cành hoa tươi ấy lại nở giữa bầu trời quang đãng” . Ta hình dung chú bé sung sướng như bay lên cùng trời đất buổi sáng thu ấy. So sánh kết hợp với nhân hóa đã giúp diễn tả đầy đủ , trọn vẹn niềm vui của tuổi thơ khi được cắp sách đến trường.

Một hình ảnh so sánh nữa cũng giúp ta hiểu thêm tâm trạng buổi đầu tiên đến trường của người học trò nhỏ. Đó là khi nhìn thấy những người lớp lớn hơn cầm sách bút đến trường, Thanh Tịnh viết : “Tôi có ngay cái ý nghĩ vừa non nớt vừa ngây thơ này : chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi , nhẹ như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi. Ta sẽ băn khoăn tự hỏi, tại sao chú bé lại có cảm giác lạ lùng ấy. Bởi vì đến trường , sách bút là bạn đồng hành , là vật dụng gần gũi nhất cơ mà. Nhưng hãy nhớ và hiểu rằng, đây là chú bé lần đầu tiên đến trường. Bởi thế chỉ cầm hai quyển vở mà đã thấy “nặng” để rồi bàn tay phải ghì thật chặt thế mà quyển vở vẫn “xệch ra va chênh đầu cúi xuống đất”. Hồi hộp quá đấy mà. Trong khi chú nhìn thấy mấy cậu học sinh khác ôm rất nhiều sách vở, lại cả bút thước. Bởi thế , trong đầu cậu học trò mới ấy, cái ý nghĩ “chỉ những người thạo mới cầm nổi bút thước” ùa đến, trong trẻo, ngây thơ, hồn nhiên, nó như “làn mây lướt ngang trên ngọn núi” làm ta thấy yêu hơn cảm xúc ngày đầu tiên đến trường trong văn Thanh Tịnh.

Theo bước chân của cậu học trò mới ấy, ta đến trước ngôi trường. Hãy xem cậu học trò ấy tả ngôi trường mình thế nào nhé ! “Trước mắt tôi, trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp”. Phéo so sánh ngang bằng đã giúp người đọc cảm nhận một cách dễ dàng , cụ thể về ngôi trường Mĩ Lí. Trong trí nhớ của cậu bé, khi bấy chim ghé vào, trường Mĩ Lí “là một nới xa lạ” và cái cảm giác còn đọng lại trong cậu chỉ là “cao ráo, sạch sẽ hơn các nhà trong làng”. Lần này, cậu đến trường để học, bởi thế, cậu bé thấy trường xinh xắn, và một chút lo sợ vẩn vơ, cậu lại cảm thấy trường “oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp” . Hình ảnh so sánh này thật chính xác nhưng cũng rất hồn nhiên. Bởi lẽ, đình làng thường là những nơi diễn ra những công việc quan trọng của làng, là chỗ của người lớn, bọn trẻ ít được vào. Vậy nên cậu mới có cảm giác trường Mĩ Lí “oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp”.

Chưa dừng lại ở đó. Một hình ảnh so sánh nữa cũng rất gợi cảm khi cậu ví những học trò mới “như những con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn quang trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng, e sợ”. Qủa thật đúng với tâm trạng của cậu học trò mới bởi vì đến với trường học, cậu đến với những chân trời của ước mơ, hi vọng. Khát khao, muốn hòa mình vào bầu trời ấy nhưng vẫn còn “ngập ngừng, e sợ” bởi cậu chưa thật sự tự tin, và bởi đó là ngày đầu tiên đến trường. Hình ảnh so sánh cũng không mới , bởi vì người ta thường ví học trò như bầy chim non và sau những năm tháng miệt mài sách vở, bầy chim ấy đủ cứng cáp đôi cánh để bay vào bầu trời xanh cao rộng. Tuy nhiên, đứng trước những con chim non “bên bờ tổ” ấy ai cũng thấy chúng đáng thương, đáng yêu và thầm ước một ngày đàn chim ấy đủ khôn để rời tổ, góp tiếng ca làm đẹp cho cuộc đời. Bởi thế, phép so sánh làm tăng giá trị biểu đạt cho câu văn. Đồng thời đem đến cho ta những cảm nhận ngày một rõ ràng, cụ thể về tâm trạng ngày đầu đi học của Thanh Tịnh.

Thời gian trôi qua. “Tuổi” của những dòng hoài niệm và những người viêt những dòng hoài niệm ấy không còn trẻ nữa. Nhưng những cảm xúc trong tác phẩm vẫn tươi mới, trẻ trung như tâm hồn ta mỗi khi tựu trường. Những hình ảnh so sánh trong tác phẩm cũng vì thế mà chưa bao giờ già cũ.

 

Bình luận (0)
Linh Phương
Xem chi tiết
Hà Đức Thọ
20 tháng 7 2017 lúc 6:48

Cảm ơn Linh Phương đã tổ chức thành công cuộc thi môn Ngữ Văn.

Thầy sẽ liên hệ với các bạn được giải để trao thưởng.

Cảm ơn tất cả các bạn!

Bình luận (0)
Người hùng thời gian...
20 tháng 7 2017 lúc 6:51

Không biết ăn ở thế nào chứ thi gì cũng đứng thứ 3, thứ 4 chả lên được thứ 1,2 để có tiền .

XUI VÃI + ĐỘ NGU BẨM SINH khocroi

ĐI CHẾT ĐÂY

Bình luận (3)
Người hùng thời gian...
20 tháng 7 2017 lúc 6:53

ĐÓI NGHÈO CÁC BÁC ƠI

Ôn tập ngữ văn lớp 8

Bình luận (0)
Linh Phương
Xem chi tiết
Rain Tờ Rym Te
19 tháng 7 2017 lúc 23:19

6 bài

Bình luận (2)
Mỹ Duyên
13 tháng 7 2017 lúc 8:25

Cmt đầu - chúc mi đc gải tán nhé Như Khương Nguyễn

Bình luận (1)
Lê Dung
13 tháng 7 2017 lúc 9:00

chúc mọi người thi tốt ạ!!! yêu mọi người lắm!! chaiyo!!! e bỏ thì mn hãy cố lên!! never give up!!!

Bình luận (11)
Linh Phương
Xem chi tiết
Mỹ Duyên
12 tháng 7 2017 lúc 13:12

Cmt đầu.... Tạch cmnr ; bt v nhờ mẹ lm cho khỏe

Bình luận (29)
Nguyễn Thanh Hằng
12 tháng 7 2017 lúc 13:16

Chúc mừng mí a, mí cj, cj fiend, dc zô zòng 3

chúc mừng riêng pâp Như Khương Nguyễn, pâp đi thái nhanh zề mua qà cho con

Bình luận (7)
Nguyễn Thị Huyền Trang
12 tháng 7 2017 lúc 13:19

hình như có 2 ẻm lp 7 lên 8 thoy limdim

Bình luận (18)
Linh Phương
Xem chi tiết
Nguyễn Hải Dương
7 tháng 7 2017 lúc 7:11

coment đầu 4 ngày thui ak

Bình luận (2)
Nguyễn Hải Dương
7 tháng 7 2017 lúc 7:20

Cho em hỏi bài 3 làm văn hay lập dàn ý

bài 2 chưa hc bt làm sao, hiazzzzzz

Bình luận (8)
thuongnguyen
7 tháng 7 2017 lúc 7:30

Đề vòng 2 khó quá .

Nguy cơ tạch mạnh r :(( =(( ​

Bình luận (0)
Linh Phương
Xem chi tiết
Đạt Trần
3 tháng 7 2017 lúc 21:24

Tạch rồi buôn quá nhảy sông đây vĩnh biệt :((

Bình luận (22)
Lightning Farron
1 tháng 7 2017 lúc 0:08

cú :v

Bình luận (3)
Phạm Thu Hằng
1 tháng 7 2017 lúc 5:39

Đề ngắn thật....nhưng đề ơi...hẹn m trưa về t làm.....tiếc quá...

Bình luận (0)
Nguyễn Nhi
Xem chi tiết
Linh Phương
26 tháng 5 2017 lúc 13:25

Chuck Palahniuk đã từng nói " Cha mẹ giống như Chúa trời bởi bạn luôn muốn biết họ ở đâu, muốn họ lúc nào cũng nghĩ cho mình, nhưng bạn lại chỉ thực sự nhớ tới cha mẹ khi cần thứ gì đó. " Câu nói đó làm tôi luôn phải suy nghĩ trước những hành động của bản thân khi nhờ tới ba mẹ giúp đỡ.

Có người hỏi tôi " Con thương cha hay mẹ nhất ? Vì sao ? " Với tôi đây là một câu hỏi khó trả lời nhất, lúc người đó hỏi tôi, tôi chẳng nghĩ gì cứ trả lời " Con thương mẹ vì mẹ cho con cuộc sống, dạy con thành người..." Có lẽ câu trả lời sẽ không phải là mẹ mà là cha sẽ vẫn lặp đi lặp lại với các bạn khác không chỉ riêng mình tôi. Tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại trả lời một cách ngây ngô đến vậy và rồi ngày nào hễ tôi làm gì cần đến sự giúp đỡ của cha hay mẹ tôi đều nhờ đến họ một cách vô tư, thản nhiên mà chẳng nghĩ tại sao mình không tự làm hay cố gắng trừ khi nó quá sức với bản thân. Rồi đến một ngày, khi trường tôi đón thầy Nguyễn Thành Nhân về trường được nghe thầy kể về tình cảm của cha mẹ mà bậc làm con như chúng tôi chẳng bao giờ hiểu, nghe thầy kể tôi ngẫm về những hành động của mình khi làm với cha mẹ, tôi ân hận lắm và cũng chỉ muốn ôm lấy cha mẹ và nói " Con xin lỗi, con sai rồi..."

Có thể với chúng ta, tình yêu thương của mẹ bao giờ cũng cao cả hơn tình yêu thương của cha.Nhưng đây là suy nghĩ sai, đúng tình yêu của cha sẽ không bằng mẹ nhưng công lao mà cha kể sao cho hết. Cha yêu con không phải qua những cái ôm hay những lời ngọt ngào mà cha yêu con ở hành động của mình. Cha sẽ chẳng ngại mưa hay nắng sớm tối, cha sẽ vì con lo cho con cuộc sống, vật chất. Tôi nhớ một câu cha từng nói với tôi "Cha không phải là người hoàn hảo. Nhưng cha đã thương yêu con theo cách hoàn hảo nhất.... " Câu nói của cha là động lực cho tôi hay những lần mắng lần đánh, cha tôi không đánh con mà cha chỉ tức giận, bỏ đi và nói " Con thích làm gì thì làm hãy suy nghĩ lại hành động việc mà con đang làm, nghĩ kĩ đi xem nó đúng hay sai ". Con chào đời cha vui, tôi yêu cha tôi, không phải vì cha luôn chiều chuộng tôi mà vì cha luôn cho tôi thấy được tình yêu của cha là chân thật, cha cho tôi cảm giác thật ấp áp khi tôi vấp ngã. " Một người cha nghiêm khắc luôn nặng lời khi khiển trách con cái nhưng vẫn là người cha tốt trong mọi hành động – Menandre."

Và mẹ người mà những đứa con quý và tôn trọng nhất,khi tôi chào đời người đầu tiên tôi thấy là nụ cười tràn đầy tình yêu thương của mẹ. Mẹ yêu thương tôi hơn bản thân mình, mẹ luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Với tôi mẹ là người đẹp nhất, đẹp không chỉ riêng của khuôn mặt, ở nụ cười mà với tôi mẹ đẹp nhất ở tính cách của mẹ. Mẹ tôi là người rất nghiêm khắc với con cái,nhưng tôi biết, chính sự nghiêm khắc của mẹ đang rèn luyện tôi thành người. Mẹ yêu thương con không phải qua hành động như cha , mẹ yêu con bằng chỉ cử lo lắng cho con. Với con , mẹ có nghĩa là duy nhất....Một bầu trời...Một mặt đất...Một vầng trăng...Mẹ không sống đủ trăm năm. Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát...Mẹ!Có nghĩa là ánh sáng. Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim. Mẹ! Có nghĩa là mãi mãi là cho - đi - không - đòi lại - bao giờ…

Cha mẹ ơi! Con yêu hai người nhiều lắm. Chỉ có cha mẹ là người yêu con không điều kiện còn ngoài kia cần điều kiện mới yêu con. " Người ta chẳng bao giờ trả xong nợ cho cha mẹ – Aristote ". Con biết trả ơn cha mẹ sao đây, những người đã sinh thành, nuôi dưỡng con trưởng thành. Con nhận ra con có thể khóc vì mất đi tình bạn , có thể khóc khi mất đi một món đồ vật,...Nhưng con chưa bao giờ nước mắt khi thấy ba mẹ bạn khổ cực như thế nào để nuôi con khôn lớn...Cha hay mẹ đều là những gì mà con trân trọng nhất, vì có cha mẹ mới có con. Con nợ cha mẹ nhiều rồi...Cha mẹ ơi con sẽ cố gắng học tập và trưởng thành để không làm cha mẹ phụ lòng. Cảm ơn cha mẹ những ngươi đã dùng tuổi thanh xuân của mình để cho con...

Bình luận (15)
Nguyễn Trần Thành Đạt
26 tháng 5 2017 lúc 14:17

Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Mỗi khi nghe lên hai câu ca dao này là lòng tôi lại bồn chồn xao xuyến. Tôi cứ tự nhủ là cha mẹ dành cho tôi nhiêu tình thương như vậy, mình cũng không được để phụ lòng họ.

Tôi là người con hạnh phúc nhất trên thế giới này khi có tới hai người ba và một người mẹ. Chắc rằng mọi người rất thắc mắc về vần đề này! Đúng thật, nó hơi khó hiểu, nhưng tôi chỉ được sống với người ba thứ nhất trong 46 tháng tuổi đầu đời, về sau tôi sống cùng mẹ và ba. Vì là con nít nên mọi người hay hỏi tôi: "Tại sao ba mẹ cháu lại đặt tên cho cháu là Đạt?", "Cháu nghĩ mẹ cháu sinh ra cháu có khó khăn không?",... rất nhiều câu hỏi khó. Nhưng,có lẽ tôi sẽ khó trả lời nhất với câu hỏi "Nếu một ngày ba mẹ cháu phải chết, cháu có thể cứu một người, cháu sẽ cứu ai?" Làm sao mà bác họ của tôi có thể hỏi tôi một câu hóc búa như thế? Bác còn dụ cho tôi hai cây kẹo mút, có lẽ là trẻ con nên tôi đã trả lời để ăn kẹo mút. Tôi trả lời "Dạ là ba!". Tôi cũng chẳng hiểu tại sao mình chọn ba nữa? Tôi trả lời rất nhanh và không cần suy nghĩ như vậy. Rồi sau đó, vào một ngày không đẹp, ba tôi mất. Từ đó, tôi cứ oán trách ba sao bỏ con sớm vậy, tôi đau khổ cay đắng, tôi chán đời. Nhưng, cảm ơn ông trời đã ban cho tôi một người mẹ tuyệt vời. Mẹ đã luôn bên cạnh tôi và an ủi, chia sẻ với tôi ngọt bùi. Đến một ngày nọ, khi mẹ bị va chạm giao thông, tuy chỉ chầy xước nhẹ nhưng mẹ vẫn cứ đi làm vườn và dạy học. Tôi nhìn cảnh tượng ấy xót xa đến nhường nào, lúc ấy tôi chỉ muốn một dao kết liễu cuộc đời của mình. Tôi cảm thấy ân hận trước việc trả lời câu hỏi của bác họ, đáng lẽ lúc ấy tôi phải trả lời là cả ba và mẹ chứ. Mẹ có vai trò không nhỏ đối với cuộc đời của tôi.

Có thể chúng ta cứ nghĩ cha và mẹ sẽ có người thương chúng ta hơn, người ghét chúng ta hơn. Nhưng đâu ai nghĩ rằng cha mẹ đều rất yêu thương chúng ta. Tình thương của cha là sức mạnh, tình thương của cha đâu có thể hiện qua việc ôm hôn con cái hay là chăm sóc con cái khi ốm. Nhưng chúng ta vẫn phải hiểu rằng, ba luôn chấp nhận nguy hiểm và khó khăn để có được đồng tiền chân chính nuôi nấng con cái, đảm bảo có ăn có mặc cho gia đình. Ba tôi cũng thế, ba tôi cũng có công lao rất lớn trong việc gánh vác gia đình. Mỗi lần ba đánh tôi, mỗi lần ba mắng tôi, ba nói ba không quan tâm đến tôi nữa nhưng tôi vẫn biết tình thương của ba dành cho tôi không bao giờ là cạn.Dù có nước chảy đá mòn nhưng tình cảm ba dành cho tôi thì không bao giờ bị bào mòn cả. Và đâu mấy ai hiểu được cái ánh mắt ấm áp của ba nó khác cái ánh mắt ấm áp của mẹ như thế nào. Ba luôn cố gắng mọi thứ chỉ vì con cái chúng tôi. Và cũng như mẹ, khi tôi chào đời phải ở trong lồng kính ba ngày, tôi biết ba cũng rất vui khi con cái khỏe mạnh nhưng cũng rất lo cho tình hình sức khỏe của tôi. Tôi không biết ba của mọi người thì sao, nhưng đôi khi tôi con thấy ba tháo vát trong công việc của mẹ, ba trông em gái út của tôi, ba đi hái rau về nấu cháo cho tôi, ba ru tôi và em ngủ,.. Lời ru của ba tuy khàn và không hay những nó là cả một trái tim và sự ấm áp.

Như tôi đã nói, tôi có hai người ba, vậy người ba còn lại là ai? Người ba còn lại chính là mẹ của tôi. Từ khi ba qua đời, có lẽ mẹ phải chịu gánh nặng ngàn cân, có lẽ mẹ đã có thể buông tay ra và đi tiếp cuộc đời mới nhưng mẹ vẫn chấp nhận ở lại lo lắng và nuôi dưỡng chúng tôi khôn lớn. Mẹ đã làm công việc mà dường như nhiều người đàn ông không làm được: tưới cà phê, phát cỏ, xịt cỏ,... Mẹ gồng gánh thân hình bé nhỏ cao chưa đầy mét rưỡi để nuôi chúng tôi. Mẹ còn thức khuya dậy sớm để làm những công việc lặt vặt như rựt chồi,.. Điều đó là tôi cứ hoài nghi trong suy nghĩ của mình, ba còn sống.

Nếu như ba là người dành công lao với chúng ta thì mẹ là người hết lòng nuôi dậy chúng ta bằng tình thương. Tình thương của mẹ có lẽ không phải là những việc làm chân tay bốc vác lớn như ba nhưng rõ thấy cái tình thương ấy trong cuộc sống hằng ngày, Từ cái nhìn, cái ôm, nụ hôn nhẹ lên trán con hay cả những lần chăm sóc con khi con ốm. Đối với tôi, mẹ tôi thật hoàn hảo không chỉ ở vẻ ngoài lương thiện cùng với thân hình cân đối mà có cả tình thương ấm áp dành cho con cái. Rồi những ngày em gái của tôi ốm, mẹ còn thức muộn hơn những ngôi sao sáng ngoài kia. Nó sáng hồi rồi tắt nhưng mẹ thi vẫn thức, vẫn thức suốt đêm,.. Đối với tôi mẹ là cả nguồn sống, mẹ là chân trời xa xôi, mẹ là những gì mà tôi cần nhất,... Mỗi lời mẹ mắng như mỗi lời khuyên bảo, dạy dỗ con chân thành nhất, mà có lẽ nếu không phải mẹ thì chẳng có ai làm được.

Cha ở trên trời cao, vẫn sẽ mãi nhìn xuống dưới này quan sát cuộc sống của con, con rất yêu ba, con cảm ơn ba khi đã bên con 46 tháng trời ròng rã vất vả, Và con cũng cảm ơn mẹ, cảm ơn tình yêu thương của mẹ dành cho con, nó lớn mạnh hơn tất cả những gì trên thế giới to lớn này. Con đã không biết khi ba mẹ khóc vì con, khi ba mẹ làm mệt,con quá vô tâm phải không? Công lao cha mẹ con bao giờ mới trả hết nổi, dù có lấy thân con ra để chăm sóc cha mẹ thì cũng không bao giờ hết. Con chẳng biết là gì hơn, con hứa rằng sẽ chăm ngoan học giỏi để không phụ lòng ba mẹ. Con thề với ba "Khi con còn sống, con sẽ không bao giờ để mẹ rơi bất cứ một giọt lệ nào vì con". Ba mẹ vẫn là những người quan trọng nhất đối với con.

Bình luận (11)
Nguyễn Nhi
26 tháng 5 2017 lúc 12:35

Các bạn văn giúp tớ với @Linh Phương ; @Nguyễn Trần Thành Đạt ; Phương Thảo ; Dương Yến Tử ; Chi Dương ;.......... Và các bạn khác nữa

Bình luận (0)