Văn bản ngữ văn 9

Nhi Nguyễn
Xem chi tiết
Gia Đạt Huỳnh
24 tháng 12 2018 lúc 19:39

ĐOẠN VĂN
Đoạn văn sẽ hơi ngắn gon nên bạn hãy góp ý kiến trong phần bình luận về đoạn văn . Chúc bạn may mắn thành công . HẾT hehe

Bình luận (1)
Thu Dung
Xem chi tiết
Linh Phương
1 tháng 12 2016 lúc 20:19

1) Có lẽ người tuy không nhìn rõ được không nếm thử nhưng người lại cảm thấy được độ trong trẻo ngọt mát của dòng suối ấy. Chắc hẳn đây là một món quà thật ý nghĩa mà thiên nhiên đã ban tặng cho nơi đây cho vùng đất vùng đất hoang sơ mang tên Việt Bắc. giữa một vùng núi hoang sơ Bác vẫn có thể nghe được cái thứ âm thanh trong trẻo của nước suối cũng nghe được âm thanh của tiếng người đang hát. Tiến hát trong thơ Bác được so sánh với âm thanh trong trẻo của tiếng suối. Cách so sánh của nhà thơ khiến ta cảm thấy thật tài tình xiết bao. Âm thanh của tiến người hát cũng không rõ là từ đâu vọng lại hay đó chính là một tưởng tượng của tác giả để làm tô đậm cho cái trong trẻo của tiến suối. Cách so sánh tài tình ấy làm tiếng suối không còn trở nên lắng đọng vô hồn mà bỗng trở nên sôi động trẻ trung và khiến cảnh rừng im ắng trở nên có âm thanh có hồn người ở trong đó. Từ “lồng” được tác giả đặt trong cùng một câu thơ gợi cho chúng ta rất nhiều suy nghĩ. Nhắc đên từ “lồng” ta nghĩ đến hai vật nào đó lồng vào nhau đan vào nhau để tao thành một vật thể thống nhất. Ở đây ánh trăng soi rọi vào bóng cây cổ thụ ngay trước cửa phòng Bác rồi bóng cây cổ thụ ấy lại tiếp tục phủ mình lên những bông hoa. Dường như đối với Bác hình ảnh ấy đã tạo thành một chỉnh thể thống nhất tự nhiên . Cảnh vật lúc này như được hòa quyện hòa nhập vào nhau khiến cho con người xốn xang dao động . Các sự vật đan lồng vào nhau tạo nên một bức tranh chỉ có hai gam màu sáng tối, trắng đên như nhiều lớp lang, tầng bậc cao thấp lung linh, chập chờn, huyền ảo, sống động mà ấm áp, hòa hợp quấn quýt với hàng chục, hàng trăm sắc hình đa dạng. Trăng – cây cổ thụ – hoa, ba vật thể cách nhau ngàn trùng, cao thấp, lớn bé cũng rất khác nhau nhưng lại đan cài, ôm ấp, nâng đỡ, soi sáng, tôn lên vẻ đẹp của nhau tạo nên một bức tranh nên thơ, sống động, có hồn. Điệp từ “lồng” được nhắc đi, nhắc lại hai lần thật đắt, thật hay bởi nó đã tạo nên âm hưởng ngọt ngào cho câu thơ. Cảnh này có hình vật có ánh sáng và có âm thanh. Trên nền cảnh núi rừng Việt Bắc vắng vẻ huyền ảo bởi ánh trăng lồng cổ thụ tiếng suối trong xanh như nhạc điệu êm hát mãi không ngừng. Câu thơ của Bác thật giàu giá trị tạo hình như một bức tranh phong cảnh đẹp có tầng lớp

Bình luận (2)
Thảo Phương
2 tháng 12 2016 lúc 5:08

2)

Khăn thương nhớ ai,

Khăn chùi nước mắt.

Cái khăn (khăn đội đầu hoặc khăn tay) thường là vật trao duyên, vật kỉ niệm gợi nhớ người yêu (Gửi khăn, gửi áo, gửi lời - Gửi đôi chàng mạng cho người đàng xa). Sáu câu thơ được cấu trúc theo lối vắt dòng, láy lại 6 lần từ “khăn” ở vị trí đầu các câu thơ và láy lại 3 lần câu “khăn thương nhớ ai” như một điệp khúc bất tận, thể hiện nỗi nhớ triền miên, da diết. Dường như mỗi lần hỏi là nỗi nhớ lại trào dâng thêm. Cái khăn, tự nó không biết “thương nhớ” không biết “rơi xuống”, “vắt lên”, “chùi nước tnắt”, nhưng những hình ảnh vận động mang cảm xúc người đă làm hiện lên hình ảnh con người với tâm trạng ngổn ngang niềm thương nhớ cùng nỗi lo âu. Nhớ đến ngơ ngẩn, nỗi nhớ tỏa theo nhiều hướng của không gian “khăn rơi xuống đất” rồi lại “khăn vắt lên. Vai”, cuôì cùng thu lại trong cảnh khóc thầm “khăn chùi nước mắt”.

Nỗi nhớ trong 6 câu trên lan tỏa vào không gian, đến 4 câu tiếp lại xuyên suốt theo thời gian. Nỗi nhớ ban ngày kéo dài sang cả ban đêm:

Đèn thương nhớ ai,

Mà đèn không tắt.

Vẫn là điệp khúc “thương nhớ cũ", nhưng nỗi nhớ đã chuyển từ “khăn” sang “đèn”. Hình ảnh ngọn đèn gợi ra đêm khuya vò võ canh tàn, và cái đốm lửa đang cháy kia phải chăng là hình ảnh của nỗi nhớ cháy rực trong lòng cô gái? Ngọn đèn mãi không chịu tắt, nỗi nhớ cứ da diết khôn nguôi. Cũng như chiếc khăn, ngọn đèn đã giúp cô gái thổ lộ nỗi lòng.

Nhưng dù gợi cảm bao nhiêu, thì chiếc khăn và ngọn đèn cũng chỉ là cách nói gián tiếp theo lối biểu tượng, nhân hóa. Nỗi lòng của cô gái buộc phải bật ra trong cách nói trực tiếp:

Mắt thương nhớ ai,

Mắt ngủ không yên.


 

Bình luận (0)
Thảo Phương
2 tháng 12 2016 lúc 5:11

3)+ Phép đối:Cùng trông lại/Cùng chẳng thấy.
+ Điệp từ, điệp ngữ:Cùng, thấy, ngàn dâu.
+ Phép ẩn dụ:Ngàn dâu xanh ngắt.
+ Câu hỏi tu từ: Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?
- Nêu tác dụngcủa các biện pháp tu từ: (1.0 đ)
+ Phép đối: Thể hiện sự ngóng trông, nhớ thương của người chinh phụ.
+ Điệp ngữ chuyển tiếp: Thấy, ngàn dâu làm cho câu thơ liền mạch, làm nổi bật nỗi
sầu, nỗi buồn li biệt diễn ra triền miên không nguôi diễn ra trong tâm hồn người
chinh phụ.
+ Câu hỏi tu từ: Cực tả nỗi buồn của nàng chinh phục trong sự trông ngóng nhớ
thương.

Bình luận (0)
Hồ Mai Linh
Xem chi tiết
Thời Sênh
17 tháng 12 2018 lúc 22:16

Trong kho tàng ca dao VN có nhiều câu như:

-Gọi dạ bảo vâng

- Chim khôn kêu tiếng rảnh rang

Người khôn kêu tiếng dịu dàng dễ nghe

- Người khôn ai lỡ đòn đời

một lời nhè nhẹ hãy còn đắng cay

a) Những câu tục ngữ ca dao trên liên quan đến phương châm hội thoại nào? Ong cha ta khuyên dạy chúng ta điều gì

Phương châm : lịch sự, tế nhị

Bình luận (0)
NGUYỄN THỊ NHƯ Ý
Xem chi tiết
Lê Võ Ngọc Hân
21 tháng 2 2017 lúc 20:02

khá khó

Bình luận (0)
Phạm Minh Anh
7 tháng 3 2017 lúc 9:51

hay quá,bn có ra truyện nữa ko, có thì bảo mk nhé

Bình luận (0)
Gemini Virgo Leo Sagitta...
10 tháng 3 2017 lúc 21:54

Phép tu từ trong đoạn thơ trên là phép ẩn dụ.

Hình ảnh ẩn dụ là:người cha chỉ Bác Hồ.

Tác dụng:hình ảnh ẩn dụ người cha chỉ bác Hồ thể hiện tình cảm yêu thương, sự quan tâm,lo lắng của Bác đối với anh chiến sĩ như tình cảm của người cha đối với những đứa con của mình. Qua đó cũng thể hiện được tình cảm yêu thương, sự kính trọng của anh đội viên đối với Bác.

Bình luận (0)
Nguyễn Huyền My
Xem chi tiết
Nguyễn Huyền My
30 tháng 11 2016 lúc 21:10

Giúp giúp mình với

Bình luận (0)
Nhok Ma Kết
Xem chi tiết
Anh Nguyễn Thị Ngọc
Xem chi tiết
Nguyễn Huyền My
Xem chi tiết
tiểu thư họ nguyễn
27 tháng 11 2016 lúc 20:04

Sau nhiều năm xa cách vợ con, ông Sáu được về nhà nghỉ phép. Thế nhưng, con gái ông là bé Thu lại không nhận ra cha mình do có vết sẹo mới trên mặt khiến ông không giống như trong ảnh. Trong ba ngày nghỉ phép ngắn ngủi đó, ông ở nhà suốt để vỗ về con và cho con cái cảm giác có cha ở bên. Thế nhưng bé Thu không chịu nhận cha, càng ngày càng ương bướng, thậm chí lúc được cha gắp cho cái trứng cá, bé đã hất ra. Ông Sáu nổi giận, đánh cho. Bé buồn chạy sang nhà bà, kể hết mọi chuyện cho bà. Được bà giải thích, bé hiểu ra và trong giây phút cuối cùng trước khi cha trở lại chiến trường, bé đã nhận cha trong sự xúc động của mọi người và bé đã vòi cha mua cho mình một chiếc lược.

Xa con, ông Sáu nhớ mãi lời dặn của con. Tình cờ một lần cả tiểu đội săn được con voi, anh cưa lấy khúc ngà, và ngày ngày tỉ mẩn làm cho con gái cây lược. Ngày ngày, ông đem chiếc lược ra ngắm cho đỡ nhớ. Trước lúc hy sinh, ông Sáu và giao lại cây lược cho một người đồng đội nhờ chuyển cho Thu.

Chiếc lược ngà được người đồng đội ấy trao lại cho Thu một cách cẩn thận. Thu luôn mang theo bên mình như một báu vật

Bình luận (0)
tiểu thư họ nguyễn
27 tháng 11 2016 lúc 20:03

Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại 30 phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn.
Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến.

Bình luận (0)
Phạm Thị Huệ
27 tháng 11 2016 lúc 21:32

Một họa sĩ già trước khi nghỉ hưu đã có một chuyến đi thực tế ở vùng cao Tây Bắc. Trên chuyến xe, ông ngồi cùng hàng ghế với cô kĩ sư trẻ lên nhận công tác ở Lai Châu. Đến Sa Pa, bác lái xe dừng lại lấy nước và nhân tiện giới thiệu với họa sĩ “một trong những người cô độc nhất thế gian”. Đó là anh thanh niên trông coi trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn 2600 mét.Cuộc gặp gỡ giữa bác lái xe, họa sĩ già, cô kĩ sư trẻ và anh thanh niên diễn ra rất vui vẻ, cảm động. Anh thanh niên hào hứng giới thiệu với khách về công việc hằng ngày của mình – những công việc âm thầm nhưng vô cùng có ích cho cuộc sống. Họa sĩ già phát hiện ra phẩm chất đẹp đẽ, cao quý của anh thanh niên nên đã phác họa một bức chân dung. Qua lời kể của anh, các vị khách còn được biết thêm về rất nhiều gương sáng trong lao động, sản xuất, đem hết nhiệt tình phục vụ sự nghiệp xây dựng và chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.

Bình luận (0)
Trần Hồ Minh Nguyệt
Xem chi tiết
Huỳnh Nữ Bảo Thy
5 tháng 3 2019 lúc 23:17

Trong số hàng trăm đoàn cứu trợ ấy, chắc không ai nghĩ rằng những làng mạc tan hoang bởi hậu quả của trận lũ giữa tháng 10 lại tiếp tục gồng mình chống đỡ thêm một cơn lũ khác với độ ngập lụt và thiệt hại không thua kém trận lũ trước.

Vậy mà cái “điều không ai nghĩ” ấy lại đang diễn ra trên một địa bàn rộng lớn từ Hà Tĩnh đến Quảng Bình và lần này có thêm một số vùng của tỉnh Quảng Trị.

Từ ba hôm nay, lũ lại dâng cao trên các triền sông, hàng vạn căn nhà, hàng vạn người dân lại chìm trong biển nước, tài sản nhặt nhạnh sau cơn lũ trước giờ đây lại tiếp tục bị cuốn trôi bởi trận lũ này!

Khó khăn đang chồng chất khó khăn. Những món quà cứu trợ vừa được trao giúp bà con trong đợt lũ trước nay trở thành thứ “hộ mệnh” khẩn cấp cho họ trong đận lũ này.

Nhưng không ít trâu bò, vật dụng… vừa được các đoàn cứu trợ trao cho bà con làm vốn để tái gầy dựng đời sống lại bị trận lũ này cuốn trôi tiếp. Những ngôi nhà vừa được chống dựng ngay ngắn lại bị trận lũ này tiếp tục xô đổ vẹo xiêu, những đường làng ngõ xóm ngập bùn đất rều rác vừa được anh em chiến sĩ phụ giúp dọn dẹp giờ lại trở về hiện trạng ngổn ngang hoang tàn như trận lũ trước…

Và cũng như những người dân Hà Tĩnh, Quảng Bình bị “đánh úp” trong cơn lũ với tốc độ nước dâng chưa từng có khiến không ai kịp trở tay, hôm qua hàng ngàn hộ dân của huyện Cam Lộ, tỉnh Quảng Trị cũng không kịp trở tay khi nước lũ đổ về cuồn cuộn với tốc độ chóng mặt.

Câu chuyện của lũ sẽ khó mà giải quyết nổi, khi những cuộc thảm sát tài nguyên rừng hàng chục năm qua biến hàng vạn hecta rừng thành đồi núi trọc đã khiến tốc độ dòng chảy của nước tăng gấp bội. Không có cây rừng cản, lượng mưa lớn khiến các dòng chảy nhanh chóng hợp lưu với nhau và ào ạt tràn về xuôi.

Trong khi đó, vùng hạ lưu đóng vai trò thoát nước cũng không giữ được vai trò của mình bởi những quy hoạch bất hợp lý làm cản trở dòng chảy, những hệ thống giao thông mới ở hạ du như những con đê quai giữ lũ dâng nhanh nhưng thiếu hệ thống thoát với lưu lượng tương ứng.

Nguyên nhân lũ dâng nhanh với tốc độ chưa từng có thời gian gần đây còn phải kể đến hàng chục hồ đập thủy điện, thủy lợi... mà ngoài lợi ích của chúng vào mùa khô hạn thì việc xả lũ để cứu đập khi mưa to nước lớn cũng góp phần vào tốc độ nước dâng ở hạ du.

Câu ca về mười quả trứng, bảy quả ung, ba quả nở ra ba con gà con thì “con diều tha, con quạ bắt, con (bị chim) cắt xơi” chính là câu chuyện “lũ chồng lũ” của “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí” trong cuộc mưu sinh truân chuyên của người dân Trung bộ.

Hơn bao giờ hết, những thiên tai dồn dập, những cú đánh úp “lũ chồng lũ” mà người dân miền Trung đang chịu đựng rất đáng được tính toán hoạch định trong một chương trình sinh kế lâu dài và bền vững từ phía Nhà nước và Chính phủ, chứ không thể chỉ trông chờ vào sự từ tâm của cộng đồng sau mỗi đận gian nan như những ngày này.

Bình luận (0)
Hồ Mai Linh
Xem chi tiết
Hoàng Tuấn Đăng
27 tháng 11 2016 lúc 20:05

- 3 danh từ :

+ Chân : cái chân ( Nghĩa gốc ), chân núi ( Nghĩa chuyển )

+ Tay : đôi tay ( Nghĩa gốc ), tay ghế ( Nghĩa chuyển )

+ Mũi : cái mũi ( Nghĩa gốc ), mũi thuyền ( Nghĩa chuyển )

Bình luận (0)