Hướng dẫn soạn bài Một thứ quà của lúa non : cốm

lê thị hương giang
Xem chi tiết
Trần Quang Hưng
20 tháng 11 2016 lúc 21:20

Sưu tầm và chép lại một số câu thơ, ca dao có nói đến cốm.

’’Sáng mai trong như sáng năm xưa

Gió thổi mùa thu hương cốm mới

Tôi nhớ những mùa thu đã xa’’

(Nguyễn Đình Thi)

’’Gắng công kén hộ cốm Vòng

Kén Hồng Bạch Hạc cho lòng ai vui’’

(Ca dao)

Bình luận (0)
lê thị hương giang
20 tháng 11 2016 lúc 21:23

Nghề chi ba vốn bốn lời

Theo nghề làm cốmb cho đời ngọt thơm.

Gios thổi mùa thu hương cốm mới

Trong biếc nói cười thiết tha................

Bình luận (0)
Hoàng Hà Trang
21 tháng 11 2016 lúc 14:18

Nắng ngỏ lời yêu khiến cúc vàng
Tình sen nâng cốm báo thu sang...

Tiếng đồn Đại Nẫm nhiều xoài
Xuân Phong nhiều cốm, Phú Tài mạch nha.

Nghề chi ba vốn bốn lời
Theo nghề làm cốm cho đời ngọt thơm

Bình luận (0)
Vi pe
Xem chi tiết
hà việt hà
21 tháng 12 2017 lúc 21:59

- Chủ đề: viết về cốm - một thứ quà làm từ lúa non rất phổ biến ở miền Bắcleuleu

Bình luận (0)
Thời Sênh
18 tháng 12 2018 lúc 22:16

Chú đề : Nói về Cốm-Một thức quà của lúa non-Chất quý sạch, tinh khiết của trời

Bình luận (0)
ĐÀO THU PHƯƠNG 7A NT
Xem chi tiết
Vũ Thị Dương
4 tháng 12 2017 lúc 14:15

hihi

Bình luận (4)
Vũ Thị Dương
5 tháng 12 2017 lúc 14:26

Ghhhttps://hoc24.vn/hoi-dap/tim-kiem?q=a)+b%C3%A0i+t%C3%B9y+b%C3%BAt+n%C3%A0y+n%C3%B3i+v%E1%BB%81+%C4%91i%E1%BB%81u+g%C3%AC?+ch%E1%BB%89+ra+nh%E1%BB%AFng+ph%C6%B0%C6%A1ng+th%E1%BB%A9c+bi%E1%BB%83u+%C4%91%E1%BA%A1t+%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c+s%E1%BB%AD+d%E1%BB%A5ng+trong+v%C4%83n+b%E1%BA%A3n.+ph%C6%B0%C6%A1ng+th%E1%BB%A9c+n%C3%A0o+l%C3%A0+ch%C3%ADnh?++b)+D%E1%BB%B1a+v%C3%A0o+m%E1%BA%A1ch+c%E1%BA%A3m+x%C3%BAc+,+suy+ngh%C4%A9+c%E1%BB%A7a+t%C3%A1c+gi%E1%BA%A3,+em+h%C3%A3y+%C4%91%E1%BB%81+xu%E1%BA%A5t+c%C3%A1ch+chia+b%E1%BB%91+c%E1%BB%A5c+c%E1%BB%A7a+v%C4%83n+b%E1%BA%A3n+v%C3%A0+%C4%91%E1%BA%B7t+t%C3%AAn+cho+c%C3%A1c+ph%E1%BA%A7n++c)+%C4%90%E1%BB%8Dc+hai+%C4%91o%E1%BA%A1n+%C4%91%E1%BA%A7u+c%E1%BB%A7a+v%C4%83n+b%E1%BA%A3n+v%C3%A0+tr%E1%BA%A3+loi+c%C3%A2u+h%E1%BB%8Fi+:++-Nh%C3%A0+v%C4%83n+g%E1%BB%A3i+d%E1%BA%ABn+v%E1%BB%81+c%E1%BB%91m+b%E1%BA%B1ng+nh%E1%BB%AFng+h%C3%ACnh+%E1%BA%A3nh+v%C3%A0+chi+ti%E1%BA%BFt+n%C3%A0o?++-+H%C3%A3y+t%C3%ACm+v%C3%A0+ph%C3%A2n+t%C3%ADch+c%C3%A1i+hay+c%E1%BB%A7a+nh%E1%BB%AFng+t%C3%B9+t%E1%BA%A3+m%C3%A0u+s%E1%BA%AFc+,+h%C6%B0%C6%A1ng+v%E1%BB%8B,trong+%C4%91o%E1%BA%A1n+v%C4%83n+th%E1%BB%A9+nh%E1%BA%A5t++-+%C4%90i%E1%BB%81u+g%C3%AC+l%C3%A0m+n%C3%AAn+s%E1%BB%A9c+h%E1%BA%A5p+d%E1%BA%ABn+c%E1%BB%A7a+c%E1%BB%91m+V%C3%B2ng+(+h%C6%B0%C6%A1ng+v%E1%BB%8B,+n%C3%A9t+duy%C3%AAn+c%E1%BB%A7a+g%C3%A1nh+c%E1%BB%91m+)+?++d)+%C4%90%E1%BB%8Dc+%C4%91o%E1%BA%A1n+v%C4%83n+th%E1%BB%A9+ba+v%C3%A0+tr%E1%BA%A3+l%E1%BB%9Di+c%C3%A2u+h%E1%BB%8Fi+:++-+N%C3%AAu+c%E1%BA%A3m+nh%E1%BA%ADn+c%E1%BB%A7a+em+v%E1%BB%81+nh%E1%BA%ADn+x%C3%A9t+sau:+%22+c%E1%BB%91m+l%C3%A0+th%E1%BB%A9c+qu%C3%A0+ri%C3%AAng+bi%E1%BB%87t+c%E1%BB%A7a+%C4%91%E1%BA%A5t+n%C6%B0%E1%BB%9Bc,+l%C3%A0+th%E1%BB%A9c+d%C3%A2ng+c%E1%BB%A7a+nh%E1%BB%AFng+c%C3%A1nh+%C4%91%E1%BB%93ng+b%C3%A1t+ng%C3%A1t+xanh,+mang+trong+h%C6%B0%C6%A1ng+v%E1%BB%8B+t%E1%BA%A5t+c%E1%BA%A3+c%C3%A1i+m%E1%BB%99c+m%E1%BA%A1c,+gi%E1%BA%A3n+d%E1%BB%8B+v%C3%A0+thanh+khi%E1%BA%BFt+c%E1%BB%A7a+%C4%91%E1%BB%93ng+qu%C3%AA+n%C6%A1i+c%C3%B3+An+Nam.++-+V%C3%AC+sao+c%E1%BB%91m+%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c+ch%E1%BB%8Dn+l%C3%A0+qu%C3%A0+si%C3%AAu+t%E1%BA%BFt?+s%E1%BB%B1+h%C3%B2a+h%E1%BB%A3p,+t%C6%B0%C6%A1ng+x%E1%BB%A9ng+c%E1%BB%A7a+c%E1%BB%91m,+h%E1%BB%93ng+%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c+ph%C3%A2n+t%C3%ADch+tr%C3%AAn+nh%E1%BB%AFng+ph%C6%B0%C6%A1ng+ti%E1%BB%87n+n%C3%A0o?++e)+%C4%90%E1%BB%8Dc+%C4%91o%E1%BA%A1n+v%C4%83n+cu%E1%BB%91i+v%C3%A0+tr%E1%BA%A3+l%E1%BB%9Di+c%C3%A2u+h%E1%BB%8Fi:++-+B%E1%BA%B1ng+th%C3%A1i+%C4%91%E1%BB%99+nh%C3%A2n+nh%C6%B0,+nh%E1%BA%B9+nh%C3%A0ng,+tha+thi%E1%BA%BFt,+Th%E1%BA%A1ch+lam+%C4%91%C3%A3+n%C3%AAu+l%C3%AAn+c%C3%A1ch+th%C6%B0%E1%BB%9Fng+th%E1%BB%A9c+c%E1%BB%91m+nh%C6%B0+th%E1%BA%BF+n%C3%A0o?++-+Ph%C3%A2n+t%C3%ADch+vi%E1%BB%87c+d%C3%B9ng+t%E1%BB%AB+ng%E1%BB%AF+tinh+t%E1%BA%BF+c%E1%BB%A7a+t%C3%A1c+gi%E1%BA%A3+trong+%C4%91o%E1%BA%A1n+v%C4%83n++g)+Theo+em+,+v%C4%83n+b%E1%BA%A3n+mu%E1%BB%91n+g%E1%BB%ADi+%C4%91%E1%BA%BFn+ng%C6%B0%E1%BB%9Di+%C4%91%E1%BB%8Dc+nh%E1%BB%AFng+th%C3%B4ng+%C4%91i%E1%BB%87p+g%C3%AC+?++h)+V%C4%83n+b%E1%BA%A3n+c%C3%B3+nh%E1%BB%AFng+n%C3%A9t+%C4%91%E1%BA%B7c+s%E1%BA%AFc+g%C3%AC+v%E1%BB%81+ngh%E1%BB%87+thu%E1%BA%ADt+?(+ph%C6%B0%C6%A1ng+th%E1%BB%A9c+bi%E1%BB%83u+%C4%91%E1%BA%A1t,+gi%E1%BB%8Dng+%C4%91i%E1%BB%87u,+h%C3%ACnh+%E1%BA%A3nh,+ng%C3%B4n+ng%E1%BB%AF...)&id=50514

Bình luận (6)
ĐÀO THU PHƯƠNG 7A NT
4 tháng 12 2017 lúc 21:15

ai giúp mk đi nhanh lên

Bình luận (0)
thân thị huyền
Xem chi tiết
Nguyễn Quỳnh
30 tháng 11 2016 lúc 19:30

-Vì ông ng Huế đã quá lạm dụng tiếng địa phương(Ga mô ri ông -> ga nào vậy ông) rút ra bài hc đừng bao giờ lạm dụng quá tiếng địa phương vì có thể lm ng khác ko hỉu

Bình luận (0)
An Kim Ngưu
5 tháng 12 2016 lúc 14:10

vì ông này là ng huế mà người huế nói giộng rất lạ , khó nghe và từ ngữ phát âm cũng rất lạ nên khi nói với ông lão bán hàng rông:"ga mô ri ông" có nghĩa là ga nào vậy ông vì đây là giộng huế nên ông lão kia k thể hiểu đcj nên tưởng là ng ngoại quốc và liền nói là : lão k bít tiếng tây , k bít đâu

Bình luận (0)
quynh nhu nguyen
Xem chi tiết
Lê Thị Hương Giang
7 tháng 12 2017 lúc 22:50

116 sách vnen bài 4 phải ko bạn . Đây là sai khi sửa nha :

- Vườn em cây quý đủ loài

Có cam , có quýt , có xoài , có na .

- Thiếu nhi là tuổi học hành

Chúng em phấn đấu để thành trò ngoan .

Bình luận (3)
Susi Candy น่ารัก
Xem chi tiết
Phương Thảo
30 tháng 11 2016 lúc 19:24

1. Sử dụng từ đúng âm , đúng chính tả

Em bé đã tập tẹ biết nói

Sửa : tập tẹ -> tập toẹ

2. Sử dụng từ đúng nghĩa

Đất nước ta ngày càng sáng sủa

Sửa : sáng sủa -> tươi đẹp , đổi mới

3. Sử dụng từ đúng tính chất ngữ pháp của từ

Ăn mặc của chị thật là giản dị

Sửa : ăn mặc -> cách ăn mặc

4. Sử dụng từ đúng sắc thái biểu cảm, hợp phong cách

Quân Thanh do Tôn Sĩ Nghị lãnh đạo sang xâm lược nước ta.

Sửa : lãnh đạo -> cầm đầu

5. Không lạm dụng từ địa phương, từ Hán Việt.

Em bé trông thật khả ái

Sửa : khả ái -> dễ thương

Bình luận (0)
Nguyễn Quỳnh
30 tháng 11 2016 lúc 19:26

-sai âm (tập tẹ -> bập bẹ)

-sai nghĩa(sáng sủa->tươi đẹp)

-sai tính chất ngữ pháp(ăn mặc-> phong cách)

- sắc thái biểu cảm (lãnh đạo->cầm đầu)

-lạm dụng từ Hán Việt (khả ái-> dthw/ đág yêu)

Bình luận (0)
Harune Aira
14 tháng 12 2016 lúc 19:55

theo mình nghĩ thì:

tập tẹ -> bập bẹ . Vi phạm : sử dụng chưa đúng âm

sáng sủa -> đổi mới / đi lên . vi phạm : sử dụng từ chưa đúng nghĩa

ăn mặc -> trang phục / cách ăn mặc . vi phạm : sử dụng từ không đúng ngữ pháp

lãnh đạo ->cầm đầu . vi phạm : sử dụng từ không hợp sắc thái biểu cảm

khải ái -> đáng yêu . vi phạm :lạm dụng từ hán việt

Bình luận (0)
Thu Hiền
Xem chi tiết
Phạm Phương Linh
6 tháng 12 2016 lúc 17:30

- bập bẹ

- tươi đẹp

hihi 100% đúng

Bình luận (0)
Phương Thảo
6 tháng 12 2016 lúc 5:42
1. Sử dụng từ đúng âm, đúng chính tả- Em bé đã tập tẹ biết nói.2. Sử dụng từ đúng nghĩa- Đất nước ta ngày càng sáng sủa.
Bình luận (0)
nguyen thi thu thao
6 tháng 12 2016 lúc 16:29

từ tập tạ vì phạm chuẩn mực là lẫn lộn các từ gần âm,từ sáng sủa ko đúng về nghĩa

Bình luận (1)
Đinh Khánh Linh
Xem chi tiết
Lê Dung
1 tháng 12 2016 lúc 18:54

Dàn bài:
1. Mở bài:
Viết về quê hương, đất nước, ngợi ca các sản vật của các làng quê, mỗi nhà thơ, nhà văn có cách nhìn, cách cảm nhận khác nhau. Thạch Lam- 1 cây bút có tên tuổi đã có bài tuỳ bút xuất sắc "Hà Nội băm sáu phố phường" . Trong số các trang viết đó, phải kể đến đoạn trích " Một... cốm" dc coi là 1 văn bản thơ trữ tình viết bằng văn xuôi. Bài viết đã đem đến cho người đọc chúng ta sự hiểu biết về văn hoá ẩm thực của HN, của dân tộc VN ta.
2.Thân bài:
*Cảm xúc 1: Cảm nghĩ về hương vị và cách làm ra cốm làng Vòng
_ Viết về cốm làng Vòng, mở đầu bài tuỳ bút, nhà văn đã nói về nguyên liệu làm ra cốm-1 món quà thanh nhã và tinh khiết. Để làm ra dc cốm làng Vòng phải trải qua 1 quá trình. Hương vị của cốm làng Vòng là sự hoà hợp, kết tinh từ "sự nhuần thấm...bát ngát xanh".
+ Nguyên liệu làm ra cốm dc hình thành 1 cách kì diệu, lúc đầu là "1 giọt sữa trắng...hoa cỏ".
+ Nhà văn TL đã quan sát tinh tế, đã có sự cảm nhận tài hoa đầy chất thơ nên những dòng tuỳ bút của ông khiến người đọc cũng như đang dc thưởng thức hương vị ngọt ngào của bông lúa nếp trên cánh đồng quê.
+ Nói đến cốm làng Vòng, tác giả ko quên kể đến việc chế biến để tạo ra những hạt cốm thơm ngon. Cách chế biến cốm cũng rất độc đáo, là 1 sự "trân trọng, bí mật...đời khác". Chỉ có cốm làng Vòng mới là đặc sản của HN do bàn tay những cô gái làng Vòng tạo ra:"cốm Vòng ngon nổi tiếng...rất riêng biệt". Cốm Vòng nổi tiếng cũng bởi người làm ra cốm và người gánh cốm đi bán rất duyên dáng và đáng yêu (Trích dẫn ra)
_ Nhà văn TL đã cảm nhận hương vị của cốm làng Vòng= tất cả sự trân trọng. Bởi thế, ông đã thấy dc cốm Vòng là"thức dâng của những...nội cỏ An Nam".
*Cảm xúc 2: Cảm nghĩ về giá trị của cốm làng Vòng
_ Cốm Vòng ngon nổi tiếng đã trở thành 1 chứng nhân, 1 sứ giả của tình yêu. Cốm Vòng trở thành 1 thứ quà sêu Tết làm cho tình yêu đôi lứa dc bền đẹp. Cốm còn là thứ lễ phẩm cao quý của thuần phong mĩ tục, tình duyên bền đẹp lứa đôi cũng giống như "hồng cốm tốt đôi" vậy.
_ Đọc đoạn văn ta thấy nhà văn đã sử dụng phép so sánh rất độc đáo"Màu xanh non của cốm...ngọc lựu già". Cách nói đặc sắc của tác giả đã thể hiện phong cách ẩm thực rất sinh động của người VN ta. Cốm làng Vòng thơm ngon nổi tiếng cũng bởi người làng Vòng biết cách thưởng thức cốm: "ăn cốm ko thể ăn vội vàng...ngẫm nghĩ". Có như thế mới thưởng thức hết dc hương vị của lúa non, của hoa cỏ dại ven bờ. Nhà văn đã quan sát, đã có sự am hiểu sâu sắc về cốm làng Vòng nên mới cảm nhận dc "Trời sinh ra lá sen...lá sen.
_ Tác giả đã nhắc nhở mọi người biết cách thưởng thức cốm với tất cả tấm lòng trân trọng và biết ơn những người làm ra chúng. Đó cũng chính là nét đẹp văn hoá ẩm thực của người dân kinh kì xưa nay.
* Thâu tóm cảm xúc: Bằng ngòi bút tài hoa với vốn từ phong phú, cách so sánh rất tài tình của tác giả khiến cho bài tuỳ bút mang đậm chất thơ, có lúc như lời tâm sự, có lúc như lời nhắn nhủ ân tình và đầy thân thiết. Tác giả đã ca ngợi, đã khẳng định sự ngon lành, thanh quý của cốm làng Vòng. Qua trang tuỳ bút này, mỗi chúng ta như dc mở rộng thêm sự hiểu biết của mình về đất nước, quê hương.
3. Kết bài: Cảm nghĩ của bản thân
Cảm ơn nhà văn TL qua bài viết của mình, ông đã giúp người đọc chúng ta thêm trân trọng đặc sản quý giá của HN, giúp ta hiểu dc nét đẹp trong văn hoá ẩm thực của VN. Trang tuỳ bút của nhà văn đã làm giàu có thêm sự hiểu biết cho mỗi chúng ta.

Bình luận (0)
Lê Dung
1 tháng 12 2016 lúc 18:53

Trong những năm 30 của thế kỉ XX, trên văn đàn Việt Nam xuất hiện một hiện tượng mới lạ của văn học: Thạch Lam. Là thành viên của Tự sự văn đoàn nhưng khác với những người anh của mình, Thạch Lam không khai thác đề tài từ những tình yêu trai gái lãng mạn, mà hướng ngòi bút của mình vào thế giới của những điều bình dị, mộc mạc, gần gũi với cuộc sống con người. Là một cây bút tinh tế, nhạy cảm, văn Thạch Lam đem đến cho người đọc những rung cảm đẹp về cuộc sống và con người.

Từ một cây bút sở trường về truyện ngắn, vốn đã nổi tiếng trên văn đàn bởi những truyện ngắn giàu chất thơ, Thạch Lam đặt chân lên một miền đất mới của văn chương và gặt hái được nhiều thành công vang dội bằng tập tuỳ bút Hà Nội băm sáu phố phường.

Tập tuỳ bút Hà Nội băm sáu phố phường viết về những nét sinh hoạt, những thứ quà bình dị, những phố phường, cửa hiệu., ở Hà Nội trước năm 1945. Đây là một sáng tác có giá trị rất lớn về văn hoá, phong tục và chứa đựng cả tấm lòng yêu mến quê hương đất nước, những quan niệm cần trân trọng. “Một thứ quà của lúa non: Cốm” là một sáng tác trong tập tuỳ bút ấy.

Cốm là một thứ quà bình thường và phổ biến trong dân dã. Nhưng đã mấy ai như Thạch Lam, lại có con mắt tinh tường và sự cảm nhận sâu sắc đến thế.

Mạch cảm xúc của bài văn bắt đầu từ hương thơm của lá sen, trong làn gió mùa hạ lướt qua vừng sen trên mặt hồ. Hương thơm ấy gợi nhắc đến hương vị của cốm, thứ quà đặc biệt của lúa non. Một cảm giác thật tinh tế. Cảm giác ấy càng tinh tế hơn khi nhà văn mở rộng lòng mình để đón nhận tất cả hương vị nồng nàn và thanh khiết của cánh đồng lúa, của lúa non:

Cơn gió mùa hạ lướt qua vừng sen trên mặt hồ, nhuần thấm cái hương thơm của lá, nhủ báo trước mùa về của một thức quà thanh nhã và tinh khiết. Các bạn có ngửi thấy khi đi qua những cánh đồng xanh, mà hạt thóc đầu tiên làm trĩu thân lúa non tươi, ngửi thấy cái mùi thơm mát của lúa non không. Trong cái vỏ xanh kín, có một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ. Dưới ánh nắng, giọt sữa dần dần đông lại, bông lúa càng ngày càng cong xuống, nặng vì cái chất quý trong sạch của trời.

Một đoạn văn thật hay và thấm đượm cảm xúc trữ tình, gợi lên cho người đọc cái tình quê bâng khuâng, man mác.

Cốm là một thứ quà thanh nhã và tinh khiết. Nhưng để có thứ quà ấy, còn nhờ đến bàn tay khéo léo của con người. Ngòi bút Thạch Lam đã khéo dẫn dắt người đọc đến chiêm ngưỡng tài hoa của những người làm cốm. Nhà văn không đi sâu miêu tả công việc làm cốm, mà chỉ lưu ý rằng đó là một nghệ thuật với một loạt cách chế biến, những cách thức làm truyền từ đời này sang đời khác, một sự bí mật trân trọng và khe khắt giữ gìn. Trong cảm xúc của Thạch Lam, hình ảnh những cô gái hàng cốm làng Vòng hiện ra xiết bao thân thương, trìu mến.

Từ cái cảm nhận về hương cốm và sự hình thành hạt cốm từ những gì tinh tuý của thiên nhiên và sự khéo léo của con người, mạch cảm xúc của Thạch Lam chuyển sang ca ngợi giá trị của Cốm:

Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dăng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam.

Một giá trị đặc sắc chứa đựng trong những hạt cốm bình dị, khiêm nhường mà không phải ai cũng nhận thấy. Phải yêu quê hương đất nước, yêu những sản vật của quê hương đất nước nhiều như Thạch Lam mới có thể phát hiện ra cái chân giá trị ấy của cốm.

Những dòng bình luận của Thạch Lam về giá trị của việc dùng cốm làm lễ vật sêu tết đem đến cho người đọc một cảm nhận mới mẻ, giúp ta hiểu ra được cái ý nghĩa sâu xa ẩn chứa trong tục lệ giản dị này. Một nét đẹp văn hoá cần phải giữ gìn. Chỉ tiếc cho những kẻ không có học, học đòi bắt chước người ngoài. Một sự phê phán nhẹ nhàng mà thấm thía.

Ở đoạn cuối cùng của bài tuỳ bút, Thạch Lam chuyển sang bàn luận về sự thưởng thức cốm. Trong chúng ta mấy ai đã nghĩ tới việc phải ăn món quà bình dị đó như thế nào? Với Thạch Lam, ăn Cốm vốn là thưởng thức những giá trị kết tinh ở đó, vì thế: Ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu cả lại trong hương vị ấy, cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc.

Chao ôi, cảm quan nghệ thuật của Thạch Lam mới tinh nhạy làm sao, khiến ta không thể không ngẫm suy.

Bài tuỳ bút kết thúc bằng một lời đề nghị hãy nhẹ nhàng mà nâng đỡ, chắt chiu mà vuốt ve. Phải, nên trân trọng cái lộc của Trời, cái khéo của người và sự cố sức tiềm tàng và nhẫn nại của thần Lúa. Sự thưởng thức... sẽ được trang nhã và đẹp đẽ hơn, và cái vui cũng sẽ được tươi sáng hơn nhiều lắm.

Một lời đề nghị thật đẹp, thật thiết tha của một ân tình sâu nặng với thứ quà của lúa non.

Để biểu đạt ý tưởng và cảm xúc, Thạch Lam rất chú ý tới việc sử dụng những từ ngữ chọn lọc tinh tế, những câu văn giàu nhịp điệu, những hình ảnh giàu chất thơ. Vì thế bài tuỳ bút trở thành một sáng tác nghệ thuật khá đặc sắc, thấm đượm chất trữ tình.

Văn Thạch Lam quả là làm cho tâm hồn người ta phong phú và thanh sạch hơn.


 

Bình luận (1)
Lê Dung
1 tháng 12 2016 lúc 18:55
Năm 1942, nhà văn Thạch Lam qua đời ở cái tuổi 32. Và trước đó mấy tháng, tập bút kí “Hà Nội 36 phố phường” của ông đã ra mắt bạn đọc. Có thể nói đây là một tác phẩm xuất sắc và độc đáo viết về văn hóa ẩm thực Việt Nam, viết về một nét đẹp của Hà Nội “ngàn năm văn vật”.
Ở tập bút kí này, Thạch Lam cho ta biết về các biển hiệu, tên hàng, tên các phố cổ, giới thiệu cho ta hay các đặc sản, các thứ quà, các hàng rong,… Những thứ quà ấy, đâu chỉ Hà Nội mới có, nhưng chỉ của Hà Nội mới ngon, như bún riêu, bún ốc, bún chả, bún sườn, canh bún, thang cuốn, nem chua, miến lươn, mìn páo, giầy giò, bánh khảo, bánh đậu, cốm, bánh cốm,… và phở. Các món quà ấy, hương vị ấy mới đọc qua, ta đã thấy thèm ăn rồi. Bát phở gánh “nước thì trong và lúc nào cũng nóng bỏng, khói lên nghi ngút. Rau thơm tươi, hồ tiêu bắc, giọt chanh cốm gắt, lại điểm thêm một chút cà cuống, thoảng nhẹ như một nghi ngờ…”. Và cái vị bún chả “ngon từ cái mùi thơm, từ cái nước chấm ngon đi…”, v.v… Thạch Lam còn cho biết ăn quà là một phong cách sống đẹp, là một nghệ thuật “ăn đúng cái giờ ấy, và chọn người bán ấy, mới là người sành ăn”.

“Một thứ quà của lúa non: Cốm” rút trong tác phẩm “Hà Nội 36 phố phường” là một bài thơ trữ tình bằng văn xuôi tuyệt tác, được tác giả viết với tất cả tấm lòng trân trọng, thành kính, thiêng liêng.
Phần một bài tuỳ bút nói về nguyên liệu làm ra cốm, một món quà “thanh nhã và tinh khiết”. Hương vị cốm là sự “nhuần thấm cái hương thơm của lá”, của vừng sen trên hồ do cơn gió mùa hạ đem lại. Là “cái mùi thơm mát” của bông lúa non ta “ngửi thấy” khi đi qua những cánh đồng xanh, khi hạt thóc nếp đầu tiên làm trĩu thân lúa còn tươi. Nguyên liệu làm ra cốm là “cái chất quý trong sạch của Trời”, được hình thành một cách linh diệu, lúc đầu là “một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ”, về sau được nắng thu làm cho “giọt sữa dần dần đông lại”…
Thạch Lam đã có một cách quan sát tinh tế, một sự cảm nhận tài hoa, một cách viết nhẹ nhàng, biểu cảm và đầy chất thơ. Trái tim của ông tưởng như đang rung động trước màu xanh và hương thơm dịu ngọt của bông lúa nếp non trên cánh đồng làng quê.
Lúa nếp non đến lúc nào được gặt đem về, cách chế biến cốm là “một sự hi mật trân trọng và khe khắt giữ gìn” được truyền từ đời này sang đời khác. Và chỉ có cốm làng Vòng mới là đặc sản Hà Nội, do bàn tay những cô gái làng Vòng làm ra “thứ cốm dẻo và thơm ấy”. Cốm Vòng ngon nổi tiếng khắp cả nước. Những người làm ra cốm và gánh cốm đi bán rất duyên dáng, đáng yêu. Đó là các cô gái làng Vòng “xinh xinh áo quần gọn ghẽ”, với cái đòn gánh “hai đầu cong vút như chiếc thuyền rồng”, được bà con phố phường “ngóng trông” khi mùa cốm đến Cốm đã ngon, người bán cốm lại xinh dòn, cuộc sống thêm sắc màu ý vị.

Cốm là sự kết tinh của mọi thứ quý báu nhất, tốt đẹp nhất của quê hương. Là “thức quà riêng biệt của đất nước”. Là “thức dâng của những cánh đồng lúa biết ngát xanh”. Là “cái hương vị… mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam”. Hương vị của cốm được Thạch Lam thụ cảm với tất cả sự trân trọng và tự hào.

“Nếu em lòng dạ đổi thay,

Cốm như một chứng nhân, một sứ giả của tình yêu. Cốm là thứ quà sêu tết làm cho tình yêu đôi lứa thêm bền đẹp “vướng vít của tơ hồng”. Cốm là “thức quà trong sạch, trung thành như các việc lễ nghi, đã trở thành lễ phẩm cao quý củathuần phong mĩ tục:

Cốm này bị mốc, hồng này long tai”

(Ca dao)

Tình duyên bền đẹp của lứa đôi cũng như “hồng cốm tốt đôi”vậy. Sắc màu, hương vị của hồng, của cốm là một sự “hòa hợp”tuyệt vời: “màu xanh tươi của cốm như ngọc thạch quỷ, màu đỏ thẳm của hồng như ngọc lựu già. Một thứ thanh đạm, một thứ ngọt sắc, hai vị nâng đỡ nhau để hạnh phúc được bền lâu”.Cách so sánh của Thạch Lam không chỉ sắc sảo, tài hoa mà còn thể hiện một phong cách im thực rất sành điệu. Cũng viết về cốm, trong “Thương nhớ mười hai” nhà văn Vũ Bằng lại nói, thích ăn cốm với chuối tiêu trứng cuốc ngon lừ!
Như nhắn gửi và chê trách, nhưng không lên mặt đạo đức dạy đời, tác giả đã đặt vào ngoặc đơn, khi nói về cách sống của những kẻ “mới giàu vô học” ! Như một lời cảnh báo, hơn 60 năm sau lời chê trách ấy vẫn còn có nhiều ý nghĩa !  
Bình luận (0)
Đinh Quỳnh Hương Giang
Xem chi tiết
TRINH MINH ANH
30 tháng 11 2016 lúc 20:43

-Nét đặc sắc của ngòi bút thạch lam là thiên về căm giác tinh tế, nhẹ nhàng mà sâu sắc đc tác giả khẳng định qua 1 số câu:

+Cơn mùa hạ lướt qua vừng sen trên hồ, nhuần thấm cái hương thơm của lá, như báo trc mùa về của một thứ quà thanh nhã, tinh khiết.

+Trong cái vỏ xanh kia, có một giọt sữa trắng thơm, phẳng phất hương vị ngàn hoa cỏ.

+Cốm là thức quà riêng biệt của đất nc, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc , giản dị và thanh khiết

+Cốm không phải thức quà của ng vội;ăn cốm phải ăn từng chút, thong thả và ngẫm nghĩ.

 

Bình luận (9)
Big Bang Bo
29 tháng 11 2016 lúc 20:56

có làm rồi nhưng sợ sai thôi vây

 

Bình luận (4)
Big Bang Bo
29 tháng 11 2016 lúc 20:57

về một thức quà thanh nhã và tinh khiết . màu xanh tươi của cốm để làm quà sêu tết

Bình luận (0)
Mai Thị Kim Liên
Xem chi tiết
Phương Thảo
28 tháng 11 2016 lúc 10:59

a) Bài tùy bút này nói về điều gì ? Chỉ ra những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản. Phương thức nào là chính ?

_ Bài tuỳ bút này viết về một thứ quà của núi non: cốm. Để nói về đối tượng ấy, tác giả đã sử dụng các phương thức miêu tả, thuyết minh, biểu cảm và bình luận. Nhưng phương thức biểu đạt chủ yếu là biểu cảm.

b) Dựa trên mạch cảm xúc, suy nghĩ của tác giả, em hãy đề xuất cách chia bố cục của văn bản và đặt tên cho các phần.

Bài viết của Thạch Lam có thể chia thành ba đoạn:+ Đoạn 1: Từ đầu đến “chiếc thuyền rồng” : Hương thơm của lúa non gợi nhớ đến cốm. Hạt cốm được hình thành từ sự tinh tuý của thiên nhiên và sự khéo léo của con người.+ Đoạn 2: Từ “Cốm là thức quà” đến “kín đáo và nhũ nhặn”: giá trị của cốm.+ Đoạn 3: Phần còn lại: Bàn về sự thưởng thức cốm. Ý nghĩa sâu xa trong việc hưởng thụ một thứ sản phẩm của thiên nhiên, trời đất, của con người. Lời đề nghị của tác giả với người mua và thưởng thức cốm.

c) Đọc 2 đoạn đầu của bài văn và trả lời câu hỏi:

-Nhà văn gợi dẫn về cốm bằng những hình ảnh và chi tiết nào ?

+ Tác giả đã mở đầu bài viết bằng hương thơm của lá sen trên hồ. Nó gợi nhớ về cái thức quà thanh nhã và tinh khiết. Tiếp đến, tác giả miêu tả những bông lúa non, những bông lúa chất chứa cái chất quý trong sạch của trời đất, nguyên liệu để làm ra cốm.+ Cảm giác về hương thơm của lá sen, về màu xanh của cánh đồng, về mùi thơm mát của lúa non, giọt sữa trắng thơm trong hạt lúa phảng phất hương vị của ngàn hoa cỏ… đã tạo nên tính biểu cảm của đoạn văn (ca ngợi sự thanh nhã và tinh khiết của cốm).

-Hãy tìm và phân tích cái hay của những từ tả màu sắc, hương vị trong đoạn văn thứ nhất.

-Điều gí làm nên sức hấp dẫn của cốm Vòng (hương vị, nét duyên của gánh cốm) ?

Tác giả đã nhận xét: dùng hồng (quả hồng) và cốm làm đồ sêu tết là rất phù hợp. Cốm là thức dâng của trời đất, mang trong nó hương vị vừa thanh nhã, vừa đậm đà của đồng nội, có thể lấy làm thứ biểu trưng cho xứ sở chuyên trồng lúa nước như nước ta. Thứ lễ vật ấy lại đem sánh với quả hồng với ý nghĩa biểu trưng cho sự hoà hợp tốt đôi thì thật đúng là một thứ lễ nghi đầy ý nghĩa. Sự hoà hợp và tương xứng của hồng và cốm đã được tác giả phân tích trên phương diện màu sắc, hương vị. Màu sắc thì quý giá, hài hoà; hương vị thì hoà hợp và nâng đỡ. Đó đúng là một phong tục đẹp của nhân dân ta.

 

d) Đọc đoạn văn thứ 3 và trả lời câu hỏi:

-Nêu cảm nhận của em về nhận xét sau: "Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam".

“Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam”. Nhận xét trên đây của nhà văn thật tinh tế và chính xác. Cốm quả là thứ quà rất độc đáo. Nó được làm từ sản phẩm gần gũi với người dân quê. Nó là một lễ phẩm mà cánh đồng dâng tặng con người. Hương cốm là hương của lúa, một thứ hương mộc mạc, giản dị thanh khiết của đồng quê. Cốm không chỉ là một món ăn thông thường. Nó trở thành một món quà văn hoá, phong tục nhất là với phong tục sếu tết trong hôn nhân. Vì thế, cốm đúng là một thức quà riêng biệt.

-Vì sao cốm được chọn làm quà sêu tết ? Sự hòa hợp, tương xứng của cốm, hồng được phân tích trên những phương diện nào ?

Ai nghĩ đầu tiên dùng cốm để làm quà sêu tết? Không có gì hợp hơn với sự vương vít của tơ hồng, thức quà trong sạch, trung thành như các việc lễ nghi. Hồng cốm tốt đôi ... Và không bao giờ có hai màu lại hòa hợp hơn nữa: màu xanh tươi của cốm như ngọc thạch quý, màu đỏ thắm của hồng như ngọc lựu già. Một thứ thanh đạm, một thứ ngọt sắc, hai vị nâng đỡ nhau để hạnh phúc được lâu bền.

e) Đọc đoạn văn cuối và trả lời câu hỏi:

-Bằng thái độ nhắn nhủ, nhẹ nhàng, tha thiết, Thạch Lam đã nêu lên cách thưởng thức cốm như thế nào ?

Phần cuối bài tùy bút, Thạch Lam nói về cách ăn cốm, thưởng thức cốm. Ăn cốm không thể “ăn vội” mà phải “ăn từng chút ít thong thả và ngẫm nghĩ” để tận hưởng “cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ”, cảm thụ được “'trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc”. Hương vị cốmcòn có “mùi hơi ngát của lá sen già, ướp lấy từng hạt cốm một..”. Tác giả đã viết rất gợi cảm, dùng chữ “bao bọc”, “nằm ủ” để nói về mối quan hệ tự nhiên giữa lá sen và cốm, tựa như hai linh hồn nương tựa vào nhau, làm tôn lên hương sắc thanh quý “cái lộc của Trời”: “Trời sinh ra lá sen để bao bọc cốm cũng như Trời sinh ra cốm nằm ủ trong lá sen". Vì thế, trong gánh hàng của các cô gái làng Vòng mới có “từng lá cốm” hiện ra với tất cả sự ngon lành “sạch sẽ và tinh khiết”.

-Phân tích việc dùng từ ngữ tinh tế của tác giả trong đoạn văn.

Nhà văn nhắc khẽ mọi người không nên “thọc tay hay mân mê thức quà thần tiên ấy” mà phải “nhẹ nhàng mà nâng đỡ, chút chiu mà vuốt ve". Ngoài cử chỉ thanh nhã, trang nhã, Thạch Lam còn nêu lên phong cách thưởng thức cốm như một nghi lễ thiêng liêng: “Phải nên kính trọng cái lộc của Trời, cái khéo léo của người, và sự cố sức tiềm tàng và nhẫn nại cua thần Lúa”. Nghĩa là biết ăn cốm với tất cả tấm lòng trân trọng và biết ơn như khi ta ăn bát cơm dẻo thơm ngon lành.

g) Theo em, văn bản muốn gửi đến người đọc những thông điệp gì ?

Thông điệp :đề nghị hãy nhẹ nhàng mà nâng đỡ, chắt chiu mà vuốt ve. Phải, nên trân trọng cái lộc của Trời, cái khéo của người và sự cố sức tiềm tàng và nhẫn nại của thần Lúa. Sự thưởng thức... sẽ được trang nhã và đẹp đẽ hơn, và cái vui cũng sẽ được tươi sáng hơn nhiều lắm.

 

h) Văn bản có những nét đặc sắc gì về nghệ thuật (phương thức biểu đạt, giọng điệu, hình ảnh, ngôn ngữ...) ?

PTBĐ : biểu cảm

Ngòi bút tinh tế nhạy cảm,giọng văn nhẹ nhàng mà sâu sắc.
Sử dụng nhiều biện pháp tu từ có giá tri biểu cảm cao.
Lập luận chặt chẽ sắc sảo.
Ngôn ngữ kể chuyện tự nhiên mà hấp dẫn.

Bình luận (16)
Linh Phương
28 tháng 11 2016 lúc 16:38

d) Sự tinh tế khi thưởng thức món quà bình dị này thể hiện ở chỗ: ăn cốm không thể nào ăn vội, vừa ăn thong thả, vừa ngẫm nghĩ thì mới cảm hết được hương thơm, vị ngon, sự tươi mát của lá non, cái dịu dàng thanh đạm của thảo mộc. Mua cốm là nâng đỡ, vuốt ve, kính trọng lộc trời, công sức của con người. Mua cốm một cách có văn hoá thì thưởng thức sẽ trang nhã, ngon hơn và đẹp hơn.

+) Tác giả đã nhận xét: dùng hồng (quả hồng) và cốm làm đồ sêu tết là rất phù hợp. Cốm là thức dâng của trời đất, mang trong nó hương vị vừa thanh nhã, vừa đậm đà của đồng nội, có thể lấy làm thứ biểu trưng cho xứ sở chuyên trồng lúa nước như nước ta. Thứ lễ vật ấy lại đem sánh với quả hồng với ý nghĩa biểu trưng cho sự hoà hợp tốt đôi thì thật đúng là một thứ lễ nghi đầy ý nghĩa. Sự hoà hợp và tương xứng của hồng và cốm đã được tác giả phân tích trên phương diện màu sắc, hương vị. Màu sắc thì quý giá, hài hoà; hương vị thì hoà hợp và nâng đỡ. Đó đúng là một phong tục đẹp của nhân dân ta.

Bình luận (4)
Nguyễn Thanh Huyền
26 tháng 11 2016 lúc 21:17

/hoi-dap/question/130966.html

mai chủ nhật mà!

Bình luận (5)