Đề bài : Truyện "Tôi đi học" của Thanh Tịnh là những trang văn xuôi đầy chất thơ. Nêu cảm nhận của em về chất thơ ấy ?

B.Trâm
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Huy
5 tháng 10 2017 lúc 19:17

cc

Bình luận (0)
Trần Gia Huy
Xem chi tiết
Thủy Nguyễn Thị Thu
Xem chi tiết
nguyễn hà linh
13 tháng 9 2017 lúc 20:42

sorry tui mún viết lắm nhưng lại ko bít trường này nên không viết đc

Bình luận (2)
nguyễn hà linh
13 tháng 9 2017 lúc 21:19

nêu ra các thành tích của trường bạn về các tấm gương học giỏi

sự thành công đó còn nhờ vào sự giảng dạy của các thầy cô ân cần kiên nhẫn như thế nào

hành trình lội nước ngược dòng khó khăn ấy trường thcs võng xuyên đã cố gắng như thế nào

bạn cần làm gì để phát huy truyền thống... năm(trường đã thành lập bao nhiêu năm) của trường

Bình luận (0)
Thanh Nga Nguyễn
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hồng Nhung
21 tháng 8 2017 lúc 20:41

- Truyện được cấu tạo theo dòng hồi tưởng, mạch truyện phát triển theo trình tự thời gian và cảm nghĩ chân thành của nhân vật “tôi”.

- Trong truyện, có sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa các phương thức kể và tả. Điều đó giúp cho cảm xúc, tâm trạng của nhân vật được thể hiện một cách tự nhiên, hợp lí.

Sức cuốn hút của tác phẩm được tạo nên từ:

- Tình huống truyện.

- Ý nghĩ ngây thơ của nhân vật “tôi”.

- Hình ảnh thiên nhiên, ngôi trường và những nhân vật khác qua lời kể của nhân vật “tôi”.

Bình luận (0)
Vũ Thị Thùy Dung
26 tháng 8 2017 lúc 20:25

Trong kí ức của môi con người, những kỉ niệm vui buồn của tuổi học trò thường đc lưu giữ bền lâu hơn cả, nhât là ấn tượng về ngày đầu tien đi học. Thanh Tịnh bồi hồi nhớ về ngày ấy và tâm hồn ông vẫn rung động thiết tha như thuở nào. Bằng ngoi bút giau chất thơ, tác giả đã diễn tả dòng cảm xúc này bởi nghệ thuật tự sự xen miêu tả và biểu cảm cùng những rung động tinh tế. Bài văn đã gieo vào lòng người đọc 1 nỗi niềm bâng khuâng khó tả. Chính vì vậy mà nó đã sống mãi trong trái tim bao thế hệ bạn đọc hơn nửa thế kỉ qua

(hết rồi, dở đừng chê nha)

Bình luận (0)
Vũ Thị Thùy Dung
28 tháng 8 2017 lúc 7:35

"tôi đi học" là những dòng hồi ức về ngày tựu trường thời tuổi thơ của tác giả rất thơ và vô cùng xúc động. Thật kì lạ,khi đọc trang văn "Tôi đi học" của Thanh Tịnh , hầu như lứa tuổi nào cũng cảm thấy cái tâm trạng "mơn man " của buổi tựu trường đầu tiên ấy của nhân vật "tôi" cũng là những rung động xôn xao của chính mình lúc tuổi thơ mà năm tháng ko bao giờ phai nhạt. "Những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường" xa xưa ấy đã kết đọng trong tâm hồn mỗi chúng ta bằng chất thơ huyền diệu

Bình luận (0)
Thanh Nguyen Thi Huyen T...
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Trâm Anh
6 tháng 9 2017 lúc 0:10

Câu 1: Tôi đi học là một truyện ngắn giàu chất trữ tình, toàn bộ câu chuyện diễn ra xung quanh sự kiện "hôm nay tôi đi học".Những thay đổi tring tình cảm và nhận thức của "Tôi" đều xuất phát từ sự kiện quan trọng ấy .Tình huống truyện vì thế không phức tạp mà cảm động. Các yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm xen kết nhau một cách hài hòa

Bình luận (0)
Nhung Hồng
Xem chi tiết
Đạt Trần
15 tháng 8 2017 lúc 20:12

Đoạn văn kết lại tác phẩm thật đẹp trong hình ảnh liên tưởng : “Một con chim con liệng đến đứng bên bờ cửa sổ, hót mấy tiếng rụt rè rồi vỗ cánh bay cao”. Cánh chim của đồng nội đã đến với lớp học để làm sống lại kỷ niệm những hôm đi chơi suốt cả ngày, để lại trở về bao hình ảnh quen thuộc của cánh đồng lúa hay bên bờ sông Viêm. Con chim con ấy cũng chính là hình ảnh cậu bé buổi đầu đến lớp rụt rè để một mai sẽ được bay cao vào khung trời cao rộng. Nhưng trước mắt cậu bé giờ đây là phấn trắng, bảng đen và nét chữ của thầy, để cậu lại nghiêm chỉnh lần đầu trong đời, thể hiện tư cách cậu học trò ngoan: “Tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc: Bài viết tập: Tôi đi học”.

Bình luận (0)
TRINH MINH ANH
15 tháng 8 2017 lúc 20:20

Hình ảnh ''một con chim non liệng đến đứng bên bờ cửa sổ hót mấy tiếng rụt rè rồi vỗ cánh bay đi'' có ý nghĩa gì trong truyện ngắn ''tôi đi học'' gợi sự nhớ tiếc những ngày trẻ thơ hoàn toàn chơi bời, tự do đã chấm dứt để bước vào một giai đoạn mới trong cuộc đời. Đó là giai đoạn học sinh , tập làm người lớn . Hình ảnh này không chỉ đơn thuần chỉ có nghĩa thực , như một sự tình cờ mà có dụng ý nghệ thuật , có ý nghĩa tượng trưng rõ ràng .

Bình luận (0)
nguyen thi thao
15 tháng 8 2017 lúc 20:24

ý nghĩa muốn nói lên là kì nghỉ hè của các bạn học sinh cũng đã hết và chúng ta phải từ bỏ những thú vui hàng ngày để đi vào học tập.hoặc cũng có thể là nói về vẻ bỡ ngỡ của những em nhỏ mới bước vào lớp 1

Bình luận (0)
Hồ Hoàng Yến
Xem chi tiết
Đạt Trần
29 tháng 7 2017 lúc 13:02

Truyện ngắn Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941. Đây là dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” – tức là tác giả, về những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường ba mươi năm về trước.

Dòng cảm xúc được thể hiện theo trình tự thời gian. Tâm trạng nhân vật phát triển song song cùng với các sự kiện đáng nhớ của ngày đầu tiên đi học. Từ cảnh cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngôi trường; cảnh hồi hộp nghe thầy gọi tên, lo lắng khi phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào lớp nhận chỗ của mình và học giờ học đầu tiên. Sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tự sự, miêu tả và cảm xúc chân thành đã tạo nên tính trữ tình đậm đà của thiên tự truyện.


Tác nhân gợi nhớ là khung cảnh thiên nhiên. Mùa thu thường đẹp và buồn. Cảnh vật đã khơi gợi dòng hồi tưởng. Những chuyển biến của đất trời làm cho tác giả nhớ về dĩ vãng xa xôi.

Tác giả kể rằng hằng năm cứ đến cuối thu, khi lá vàng rơi và nhìn thấy mấy em nhỏ rụt rè nấp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường thì nhà văn lại nhớ ngày đầu tiên đi học của mình. Sau mấy chục năm, tác giả – là cậu bé ngày xưa vẫn nhớ như in: Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.

Dòng cảm xúc khởi nguồn từ tâm trạng bồi hồi và cảm giác mới mẻ trong ngày đi học đầu tiên. Được mẹ mặc cho bộ quần áo mới, cậu bé thấy mình đã là người lớn, cho nên tất cả mọi thứ đều phải thay đổi. Ý nghĩ ngây thơ và nghiêm túc của cậu học trò trong buổi đầu đi học hồn nhiên và đáng yêu biết chừng nào! Chính suy nghĩ và cảm nhận ấy khiến cho điệu bộ của cậu bé khác hẳn ngày thường. Mọi cử chỉ, hành động của cậu đều trở nên lúng túng, vụng về. Trí óc non nớt của cậu không thể hình dung ra được những điều gì xảy ra hằng ngày trong ngôi trường đẹp đẽ kia. Tâm trạng lo sợ phập phồng, khao khát tìm hiểu, ước muốn được biết bạn, biết thầy trong ngày đầu đi học giờ đây vẫn hiển hiện rõ nót trong kí ức nhà văn. Ngỡ ngàng và tự tin, cậu bé nghiêm trang bước vào giờ học đầu tiên của đời mình.

Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn Tôi đi học được tạo nên từ cảm xúc trong sáng, hồn nhiên và bút pháp nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế của nhà văn. Bằng câu chuyện của mình, Thanh Tịnh đã nói thay tất cả chúng ta cái cảm giác kì diệu của buổi học đầu tiên đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ, để lại ấn tượng sâu sắc trong cuộc đời mỗi người.

Bài văn đã gợi cho em nhớ lại buổi học đầu tiên của mình. Đêm hôm trước, em sống trong tâm trạng nôn nao, háo hức. Có một điều gì đó lạ lắm, quan trọng lắm đang xảy ra trong căn nhà bé nhỏ của em. Em đi học mà làm như cả nhà cũng đi học. Mọi người thức rất khuya để chuyện trò, bàn bạc xoay quanh việc đi học của em. Sáng hôm sau, mẹ đưa em tới trường Tiểu học Nguyễn Công Trứ. Trước cổng trường đã có nhiều bạn nhỏ hớn hở bên cạnh mẹ cha. Em cảm thấy trước mắt em cái gì cũng đẹp. Từ bầu trời trong xanh, từ màu nắng tinh khôi, từ tiếng chim líu lo trên vòm lá bàng, lá phượng… Tất cả đều mới lạ đối với em.

Một hồi trống vang lên giòn giã. Phụ huynh trao con cho các thầy cô giáo để nhận vào lớp Một. Em không khóc nhưng hai mắt đỏ hoe. Một nỗi xúc động khó tả dâng lên trong lòng. Em bịn rịn rời tay mẹ, cùng các bạn xếp hàng vào lớp.

Tiếng trống khai giảng hôm ấy có cái gì đó rất đặc biệt. Dường như nó vẫn đang vang vọng trong tâm tưởng em lúc này. Tiếng trống vang vang, trầm ấm lạ lùng. Nó gợi cho em một niềm tự hào và phấn khích mà sau này em mới hiểu rằng, sau tiếng trống ấy là bước ngoặt của cuộc đời em. Từ đó, em bắt đầu một quãng đời học sinh trong sáng tuyệt vời.

Cho đến bây giờ, những hình ảnh ấy vẫn hiện lên nguyên vẹn trước mắt em. Nó đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ không thể nào quên của thời thơ ấu.

Trong kí ức mỗi con người, những kỉ niệm vui buồn của tuổi học trò thường được lưu giữ bền lâu hơn cả, nhất là ấn tượng về ngày đầu tiên đi học. Thanh Tịnh bồi hồi nhớ về ngày ấy và tâm hồn ông vẫn rung động thiết tha như thuở nào. Bằng ngòi bút giàu chất thơ, tác giả đã diễn tả dòng cảm xúc này bằng nghệ thuật tự sự xen miêu tả và biểu cảm với những rung động tinh tế. Bài văn đã gieo vào lòng người đọc một nỗi niềm bâng khuâng khó tả. Chính vì vậy mà nó đã sống mãi trong trái tim bao thế hệ bạn đọc hơn nửa thế kỉ qua.

Bình luận (0)
nguyen thi thao
29 tháng 7 2017 lúc 9:27

nhân vật người lớn là ai hả bn.nói đi mik trả lời câu này giúp cho

Bình luận (0)
Pun Đean
Xem chi tiết
Ngân Đại Boss
23 tháng 10 2016 lúc 21:39

nv tôi nhớ lại ngày đầu tiên vào lớp 1

hehe

Bình luận (0)
nguyen thi thao
27 tháng 8 2017 lúc 8:49

​tình huống là ngày mà cậu bé đi học đầu tiên vào lớp một

Bình luận (0)
Nguyễn Qúy Quỳnh
Xem chi tiết