Đề bài : Cảm nhận về tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng” của O. Hen-ry

Nguyệt Nhi
Xem chi tiết
Takahashi Eriko Mie
24 tháng 10 2019 lúc 12:10
Nguyễn Ái Quốc đã vạch trần sự thực của chính quyền thực dân đã biến người dân nghèo khổ các xứ thuộc địa thành vật hi sinh để phục vụ cho lợi ích của mình trong các cuộc chiến tranh tàn khốc.Trước năm 1914, người dân thuộc địa bị coi là "Những tên da đen bẩn thỉu", bị gọi bằng cái tên "An-nam-mít" - tên chúng gọi người Việt Nam một cách khinh miệt. Người dân thuộc địa "giỏi lắm cũng chỉ biết kéo xe tay và ăn đòn của các quan cai trị nhà ta". Giọng mỉa mai, đả kích sâu cay cho thấy bộ mặt dã man tàn ác của thực dân Pháp đô hộ lên nước ta, biến dân ta thành nô lệ, đối xử như súc vật. Khi chiến tranh "vui tươi" xảy ra, chữ "vui tươi" mà Nguyễn Ái Quốc sử dụng đầy sự châm biếm cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất, các nước đế quốc tranh giành quyền lợi, hãy xem họ đối xử như thế nào với người dân ? Số phận của người dân thuộc địa được thay đổi đến mức không ngờ. Họ được đề cao, trọng vọng; được các quan phụ mẫu, quan toàn quyền lớn bé coi là "con yêu", "bạn hiền". Thậm chí họ còn được đề bạt lên chức danh "chiến sĩ bảo vệ công lí và tự do". Ôi! Thực chất cái danh xưng ấy chẳng qua chỉ là để lừa bịp mà thôi, ngoài ra không còn ý nghĩa nào hết. Để đạt được tham vọng của mình, bọn quan cai trị không từ thủ đoạn bỉ ổi, tìm cách tâng bốc để biến người dân thuộc địa trở thành tay sai, trở thành vật hi sinh cho những quyền lực và lợi ích của chúng.
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Phùng Thị Thu Hải
Xem chi tiết
Nguyễn Đức Minh
16 tháng 3 2017 lúc 22:11
Sức mạnh của hội họa đã ươm mầm sự sống mang lại nghị lực cho Giôn-xi và bác Bơ Men đã âm thầm hi sinh cả mạng sống của mình để sáng tạo nên kiệt tác nghệ thuật chiếc là cuối cùng. Đó là bức thông điệp về tình yêu thương, nhắc nhở mọi người, kêu gọi sự yêu thương giữa con người với con người, kêu gọi nghệ thuật hướng về con người. Điều đó đã khẳng định sức mạnh của nghệ thuật để phục vụ cuộc sống của nhân loại.
Bình luận (0)
Bùi Thị Thu Hồng
19 tháng 10 2017 lúc 20:43

nhiều khi nếu cta biết vận dụng hội họa vào những việc có ích,nó sẽ giúp cta cứu sống 1 mạng người

Bình luận (0)
Anh Qua
27 tháng 11 2018 lúc 22:03
Trước hết, chúng lòng yêu nghề, sức mạnh của nghệ thuật đã gắn kết cuộc sống của ba họa sĩ nghèo. Họ luôn biết yêu thương, quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau: Bác bơ men thường làm mẫu vẽ cho các họa sĩ để kiếm tiền, khi Giôn-xi bị bệnh sưng phổi và tuyệt vọng không muốn sống nữa thì ở bên cạnh cô có người bạn thân thiết là Xiu và bác Bơ men thay nhau chăm sóc cô, luôn an ủi cô mỗi khi cô sợ sệt nhìn ra ngoài cửa sổ, những chiếc là cuối cùng thường xuân còn rất ít. Sức mạnh của hội họa đã ươm mầm sự sống mang lại nghị lực cho Giôn-xi và bác Bơ Men đã âm thầm hi sinh cả mạng sống của mình để sáng tạo nên kiệt tác nghệ thuật chiếc là cuối cùng. Đó là bức thông điệp về tình yêu thương, nhắc nhở mọi người, kêu gọi sự yêu thương giữa con người với con người, kêu gọi nghệ thuật hướng về con người. Điều đó đã khẳng định sức mạnh của nghệ thuật để phục vụ cuộc sống cuẩ nhân dan.

Suốt bốn mươi năm lao động, bác Bơ Men luôn thất bại nhưng đến phút cuối cùng, mục đích giành lại sự sống cho một con người, bác đã hoàn thành kiệt tác của mình trong hoàn cảnh vô cùng đặc biệt.

Sức mạnh nghệ thuật hội họa trong 'chiếc là cuối cùng' cuẩ Ohen ri sáng người tinh thần nhân đạo cao cả.
Bình luận (0)
Võ Thị Mai Thơm
Xem chi tiết
Thảo Phương
23 tháng 10 2016 lúc 16:02

Xiu và Giôn-xi là hai nữ hoạ sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Bơ- men, một hoạ sĩ già cũng sống ở đó với họ, cả đời cụ khao khát vẽ một kiệt tác nhưng chưa thoả ý. Chẳng may, mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô Ích, Giôn-xi vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá.

Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men ban đau mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi suy nghĩ lại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Giôn-xi từ cõi chết trở về nhưng cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên Giôn-xi báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.

Bình luận (0)
Linh Phương
23 tháng 10 2016 lúc 18:57

Câu chuyện kể về cuộc sống chật vật của những người hoạ sĩ nghèo: hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men. Những khó khăn về vật chất đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền còm nuôi thân. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt của cô niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và ám ảnh bởi suy nghĩ của Giôn-xi: cô gái bệnh tật ấy đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ định mệnh phán quyết mạng sống của chính mình, với niềm tin khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ ra đi… Không gian cuộc sống của những con người khốn khổ ấy lạnh lẽo u ám như mùa đông, nặng trĩu những buồn lo.

Đáng sợ làm sao khi mỗi ngày trôi đi trong gió tuyết và những cơn mưa lạnh lẽo dai dẳng, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi xuống, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần.

Chính vào lúc ấy, một hình ảnh bất ngờ đã làm đảo lộn mọi dự đoán, đảo ngược cả tình huống tưởng như chắc chắn trong dự định của Giôn-xi, trong nỗi lo của Xiu và trong sự thất vọng của mọi người. Tình huống ấy đã thắp lại niềm hy vọng như một phép màu: vẫn còn một chiếc lá thường xuân bám trên bức tường gạch...

Câu chuyện kết thúc bằng một sự đảo ngược tình huống. Chiếc lá cuối cùng là một sự lừa dối, nhưng lại là một sự lừa dối cao cả để đem lại niềm tin vào sự sống cho con người. Kiệt tác cuối cùng của người họa sĩ già đã được ra đời nằm ngoài tất cả mọi dự đoán của công chúng. Nhưng chiếc lá cuối cùng ấy mãi mãi là bằng chứng của tấm lòng yêu thương con người. Bởi thế, Chiếc lá cuối cùng sẽ mãi bất tử với thời gian.

Chúc bạn học tốt!

Bình luận (1)
Ngân Đại Boss
23 tháng 10 2016 lúc 21:49

Giôn-xi ốm nặng, nằm đợi chiếc lá cuối cùng rụng, khi đó cô ấy sẽ buông xuôi, lìa đời. Qua 1 đêm mưa gió phũ phàng, chiếc lá cuối cùng vẫn không hề rụng, điều đó khiến Giôn-xi thoát khỏi ý nghĩ của cái chết.Một người bạn gái là Xiu đã cho Giôn-xi biết bí mật của chiếc lá cuối cùng chính là bức tranh của cụ Bơ-men đã vẽ trong đêm mưa gió để cứu sống Giôn-xi trong khi đó cụ đã chết vì bệnh sưng phổi sau 2 ngày

haha

Bình luận (0)
Long Thành
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Kim Ngân
15 tháng 10 2017 lúc 16:18

Tôi -> tui

Tao -> tau

Hắn -> hấn

Bố -> cậu, thầy, tía

Mẹ -> U, bầm, má, bu

Bác -> Bá

Anh trai -> Anh hai

Bạn -> bồ

Bình luận (0)
Long Thành
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Ngọc ÁNh
15 tháng 10 2017 lúc 15:16
STT Từ ngữ toàn dân Từ ngữ được dùng ở địa phương em
1 Cha Bố, cha, ba
2 Mẹ Mẹ, má
3 Ông nội Ông nội
4 Bà nội Bà nội
5 Ông ngoại Ông ngoại, ông vãi
6 Bà ngoại Bà ngoại, bà vãi
7 Bác (anh trai cha) Bác trai
8 Bác (vợ anh trai của cha) Bác gái
9 Chú (em trai của cha) Chú
10 Thím (vợ của chú) Thím
11 Bác (chị gái của cha) Bác
12 Bác (chồng chị gái của cha): Bác
13 Cô (em gái của cha)
14 Chú (chồng em gái của cha) Chú
15 Bác (anh trai của mẹ) Bác
16 Bác (vợ anh trai của mẹ) Bác
17 Cậu (em trai của mẹ) Cậu
18 Mợ (vợ em trai của mẹ) Mợ
19 Bác (chị gái của mẹ) Bác
20 Bác (chồng chị gái của mẹ) Bác
21 Dì (em gái của mẹ)
22 Chú (chồng em gái của mẹ) Chú
23 Anh trai Anh trai
24 Chị dâu Chị dâu
25 Em trai Em trai
26 Em dâu (vợ của em trai) Em dâu
27 Chị gái Chị gái
28 Anh rể (chồng của chị gái) Anh rể
29 Em gái Em gái
30 Em rể Em rể
31 Con Con
32 Con dâu (vợ con trai) Con dâu
33 Con rể (chồng của con gái) Con rể
34 Cháu (con của con) Cháu, em

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Ngọc ÁNh
15 tháng 10 2017 lúc 15:17

tick đi

Bình luận (0)
Đời về cơ bản là buồn......
15 tháng 10 2017 lúc 15:35
Cha: thầy, bọ, tía, bố Mẹ: u, bầm, bu, má Bác: bá Anh cả: anh hai Cố: cụ Anh: eng Chị: ả
Bình luận (0)
nguyễn thị huế
Xem chi tiết
Tattoo mà ST vẽ lên thôi
Xem chi tiết
Anh Qua
29 tháng 11 2018 lúc 12:10

1.-Xiu và cụ Bơ-men họ cùng sợ sệt ngó ra cửa sổ nhìn cây thường xuân. Rõ ràng Xiu đang vô cùng lo lắng vì sợ chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng Giôn-xi sẽ kiệt sức và ra đi.

-Khi Giôn-xi bảo cô kéo mành lên, cô đã “làm theo một cách chán nản”. Sau đó, cỏ cúi xuống người bệnh nói những lời não nuột : “Em hãy nghĩ đến chị, nếu em không còn muốn nghĩ đến mình nữa. Chị sẽ làm gì đây ?”.

-Chính Xiu cũng ngạc nhiên cùng với Giôn-xi khi chiếc lá cuối cùng dai dẳng bám trên cành như thế sau “trận mưa vùi dập và những cơn gió phũ phàng”.

-Chi khi bác sĩ nói, Xiu mới biết cụ Bơ-men bị ốm.

2.Khi nghe Xiu kể về ý nghĩ kì quặc cua Giôn-xi (đếm những chiếc lá trên cây thường xuân chờ khi chiếc lá cuối cùng rụng nốt thì cô ấy cũng buông xuôi lìa đời), cụ Bơ-men đã “mắt đỏ ngầu, nước mắt chảy ròng ròng, hét lên sự khinh bỉ, nhạo báng của mình đối với những truyện tưởng tượng ngốc nghếch ấy”.Cụ đã cùng Xiu lên thăm Giôn-xi. “Họ sợ sệt ngó ra ngoài cửa sổ, nhìn cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lát chẳng nói năng gì”.Cụ Bơ-men đã âm thầm vẽ chiếc lá trong đêm lạnh buốt và mưa gió, cụ đã vẽ chiếc lá thường xuân cuối cùng ở trên tường thay thế cho chiếc lá thường xuân cuối cùng đã rụng. Vẽ xong chiếc lá đó cụ bị sưng phổi, hai ngày sau thì chết.Đó là một hành động cao đẹp, cứu vớt một tâm hồn trẻ đang tuyệt vọng và tin vào số mệnh tự nhiên. Cụ Bơ-men, cụ đã lặng lẽ hi sinh sự sống của mình để cứu Giôn-xi.

Bình luận (0)
Quốc Anh Đinh
Xem chi tiết
Thành Trương
22 tháng 10 2017 lúc 6:48

Sau khi nghe Xiu kể về việc làm của cụ Bơ - men Giôn - xi liền chạy đến bệnh viện, hai tay ồm chầm lấy cụ và khóc. Giôn - xi đã đưa cụ Bơ - men về nhà làm tang ma, tuy không được linh đình vì những người này là họa sĩ nghèo. Như vậy, cũng biết được tấm lòng của Giôn - xi gửi cho cụ Bơ - men - một người đã vì cô mà suốt đêm mưa vùi dập và những cơn gió lạnh lướt qua cụ đã âm thầm vẽ chiếc lá thường xuân để cứu sống cô. Nhưng đó cũng là một kiệt tác mà cụ Bơ - men đã ao ước bấy lâu.

Có thể bạn bổ sung thêm nha 😁

Bình luận (1)
My Sunshine
Xem chi tiết
>>Vy_|_Kute<<
11 tháng 10 2016 lúc 18:05

Cái kết trong truyện "Chiếc là cuối cùng" có nhấn mạnh sự bất ngờ từ cụ Bơ-men. Nếu như chuyện cụ Bơ-men hy sinh để giữ lại chiếc lá cuối cùng sẽ ko xảy ra thì cái kết là sáng hôm sau chiếc lá cuối cùng ấy sẽ rụng và Xiu sẽ buông xuôi, lìa đời.

Bình luận (0)
Trần Hải Yến
11 tháng 10 2016 lúc 19:38

Kết thúc mới cho truyện ''Chiếc lá cuối cùng''
Khi Giôn-xi đã yêu đời trở lại,không còn cảm giác chán nản,buồn bã và tuyệt vọng nữa thì bác bảo vệ thông báo với mọi người rằng cụ Bơ-men đang bị bệnh viêm phổi nặng khó lòng mà cứu chữa.Tất cả mọi người tập trung tại giường bệnh của cụ Bơ-men để từ biệt cụ lần cuối.Ai cũng buồn và thương cho người hoạ sĩ già.Họ không mong muốn ông lìa khỏi cõi đời này chút nào.Và rồi bỗng nhiên như một phép lạ,cụ Bơ men dần dần hé mở đôi mắt mà tưởng chừng đã khép lại mãi mãi ... khocroi

Bình luận (0)
Bùi Thị Thu Hồng
19 tháng 10 2017 lúc 20:47

cơn bão chuyển hướng,ko đi về thành phố của Giôn-xi nữa. thế là chiếc lá cuối cùng ko bị rơi...giôn-xi lại có nghị lực sống và cụ Bơ_men khỏi bệnh.

Tik cho mk nha!!

Bình luận (0)