Tham khảo bạn nhé!
Nhân cách mỗi người đều được nuôi dưỡng bằng môi trường sống xung quanh, đặc biệt là ảnh hưởng từ những người gần gũi với chúng ta nhất: cha mẹ. Cha mẹ là người đắp nặn hình hài và cả tâm hồn cho chúng ta, là người quan trọng nhất cho sự phát triển về nhân cách và điều kiện sống. Vì vậy mà dân gian đã lưu truyền từ đời xưa câu ca dao “Có cha có mẹ thì hơn. Không cha không mẹ như đờn đứt dây”.
Câu ca dao thể hiện rõ nét công lao to lớn của người làm cha, làm mẹ đối với con cái. Đờn là đàn được đọc lái âm tạo vần làm cho câu ca dao mang nhịp điệu nhẹ nhàng dễ đi vào lòng người. Đàn phát ra âm thanh trong trẻo phục vụ đời sống tinh thần cho nhân dân ta từ xưa đến nay. Âm thanh được tạo ra từ dây đàn, khi đàn đứt dây thì nó sẽ chẳng còn tác dụng gì nữa giống như người con. Cha mẹ chính là tiền đề cho con cái phát triển và phục vụ công sức của mình cho xã hội, là mảnh ghép quan trọng nhất trong cuộc đời của con cái, giống như sự quan trọng của dây đàn vậy.
Cha luôn là trụ cột của gia đình, gánh vác những công việc nặng nhọc, đổ những giọt mồ hôi để con cái có điều kiện sống tốt nhất. Cha còn dạy con cách sống, cha truyền cho con sự mạnh mẽ và tinh thần trách nhiệm. Cha là người chăm lo cho cuộc sống của con và mẹ là người nuôi dưỡng tâm hồn con. “Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”, mẹ dành tất cả tình yêu vô bờ của mình cho con, yêu con vô điều kiện. Mẹ cũng là người dạy con cách làm người, trở thành một người tốt, sống lương thiện, yêu thương mọi người xung quanh. Ơn sâu nghĩa nặng của cha mẹ nào đâu kể xiết. Cha mẹ là đôi mắt dẫn đường cho con, là bàn tay che chở bao bọc con, nâng đỡ con dậy, động viên con bước vào đời. Đằng sau mỗi thành công, mỗi bước trưởng thành của người con là ánh mắt luôn dõi theo của cha mẹ. Cha mẹ là chỗ dựa vững chắc nhất đời con, là nhà nơi con tìm về.
Không cha không mẹ là nỗi bất hạnh lớn nhất của người con: “như đàn đứt dây”. Con thiếu cha là thiếu đi một lá chắn bảo vệ che chở, thiếu một người thầy giáo dục ta về cách sống và cả sự thiếu thốn về vật chất. Con không mẹ sẽ thiếu thốn về tình yêu thương sâu đậm từ trái tim người mẹ, không có sự dạy dỗ nhân cách một cách cẩn thận chu toàn, thiếu thốn về tinh thần. Không có cả cha lẫn mẹ thì người con sẽ bị khiếm khuyết cả vật chất lẫn tinh thần, mất đi một phần hạnh phúc. Họ không có người chở che, không có những lời khuyên hữu ích, không có điều kiện phát triển học thức và giáo dục. Vì vậy họ dễ sa chân lỡ bước và thậm chí khi họ gục ngã cũng sẽ không có cha mẹ máu mủ ruột thịt ở bên an ủi, nâng đỡ họ dậy, khuyến khích họ bước tiếp. Họ thiếu đi sự an toàn khi sau lưng họ thiếu vắng bóng hình cha mẹ. Những người con ấy có thể sẽ không có tuổi thơ hạnh phúc – tuổi thơ tràn ngập yêu thương chiều chuộng như những đứa trẻ khác. Điều ấy khác ghi trong tâm trí họ, trở thành một nỗi trăn trở đớn đau đeo bám họ suốt cuộc đời.
Trong dân gian cũng có nhiều câu ca dao khác về tình cha mẹ mà mỗi người con nào cũng đã biết tiêu biểu như câu ca dao: “Công cha như núi ngất trời. Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông”. Công lao to lớn của cha mẹ luôn trường tồn, to lớn và dạt dào. Đó là nguồn dinh dưỡng cho cây con mọc lên từ một mầm cây yếu ớt trở thành cây cổ thụ sừng sững với thời gian. Không có ngôn từ nào có thể kể hết được công lao vô bờ của cha mẹ.
Tóm lại, không cha không mẹ là nỗi bất hạnh, bất hạnh ở sự thiếu thốn tình thương, thiếu sót sự nuôi dưỡng , chăm sóc và giáo dục. Cha mẹ giáo dục ta thành người, là cái rễ của cuộc đời người con. Mong rằng không ai trên thế giới này lâm vào hoàn cảnh không cha không mẹ, không ai có số phận lang bạt hẩm hiu. Mong sao ai ai cũng có cha mẹ để được nhận tình thương đong đầy và những điều tốt đẹp nhất.
gợi ý: Không có ngôn từ nào nói hết công lao cha mẹ vất vả vì con bạn ạ! Không có tình nào bao la, vĩ đại hơn tình cha mẹ dành cho con. Ai còn cha còn mẹ mà không biết quý trọng thì đó là nỗi bất hạnh của chính họ. " Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng", con cái đau một cha mẹ khổ mười........Còn cha còn mẽ thì thứ gì cũng có, mất cha mất mẹ "lót là nằm đường", hay như cây đàn mà không có dây thì đâu thể phát ra những giai điệu du dương được bạn!
Nói về cha mẹ thì tôi có thể ca ngợi cả ngày cũng không hết. Nhưng với tôi có một kỷ niệm mà cả đời tôi sẽ không quên được. Đó là vào mùa lũ lớn ở quê tôi khi đó tôi đã là học sinh cấp 3 to xác rồi thế mà khi nước lũ vào nhà tôi, xung quanh ngập đầy nước không thể ở trong nhà được mẹ tôi đã cõng tôi lội nước sang nhà ngoại vì sợ tôi lội nước bạc dơ dấy. Mỗi khi nghĩ lại chuyện này tôi thật sự thương mẹ và trách mình sao tệ đến thế. Cho đến lúc lớn khôn, trưởng thành ba mẹ vẫn cứ bao bọc và muốn giành làm mọi thứ cho các con dù chúng tôi đã lớn và có thể làm được. Đó là tại sao hả bạn?
Có sự hi sinh nào cao đẹp hơn thế không???