Đoạn thơ thể hiện vẻ đẹp của người con gái Bến Tre, vừa mạnh mẽ, năng động lại vừa dịu dàng, duyên dáng. Hình ảnh cô gái leo dừa, chổng ghe phản ánh sự khéo léo và tài năng, gắn liền với cuộc sống miền Tây. Chi tiết “tóc suôn thả xuống đôi vai” tạo ấn tượng về vẻ đẹp tự nhiên, tươi tắn. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi vẻ đẹp hình thức mà còn tôn vinh tinh thần mạnh mẽ của người phụ nữ nơi sông nước.