Văn bản ngữ văn 8

Trần Thị Khánh Vy

nhiễu điều phủ lấy giá gương. người trong 1 nước phải thương nhay cùng

.em hiểu người xưa muốn nhắn nhủ điều gì qua câu ca dao ấy. ko chép mạng nha. hãy tự viết nhé

✿✿❑ĐạT̐®ŋɢย❐✿✿
5 tháng 2 2020 lúc 20:36

Từ 60 năm trước người ta biết đến VN một quốc gia lạc hậu nghèo đói và non trẻ nhưng đã phải bước vào chiến tranh chống thực dân Pháp và Mỹ. Có người đã tự hỏi: " Tại sao VN lại dành chiến thắng trong khi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ thời bấy giờ là hai cường quốc mạnh bậc nhất trên thế giới? Và câu trả lời thì thật là giản đơn vì nhân dân ta có tinh thần đoàn kết, yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau của một cộng động. Tinh thần đó đã được thể hiện qua câu ca dao “Nhiễu điều phủ lấy giá gương Người trong một nước thì thương nhau cùng”. Trước hết, ta thử tìm hiểu ý nghĩa và giá trị của câu ca dao này như thế nào? Từ câu ca dao ta thấy hiện lên một hình ảnh khá đẹp: tấm nhiễu điều (loại vải đỏ mền, mịn) bao phủ chiếc giá gương phía trong trải qua ngày này tháng kia, hứng chịu biết bao bụi bặm, bẩn nhơ của cuộc đời để chiếc gương phía trong mãi hoài sáng trong, ngời chiếu. Tác giả vô danh ở đây đã mượn hình ảnh đẹp đẽ, gợi cảm ấy để ngầm so sánh với tấm lòng rộng mở, sẵn sàng chở che, đùm bọc lẫn nhau của nhân dân cả nước. Câu ca dao phản ánh một nguyện vọng, tình cảm của mỗi con người Việt nam trong mọi hoàn cảnh đều phải đoàn kết một lòng giúp đỡ lẫn nhau vươn lên trong cuộc sống. Mỗi người Việt dẫu ở miền xuôi hay miền ngược, đồng bằng hay cao nguyên, rừng núi cũng đều có quan hệ là “người trong một nước”. Tự thuở xa xưa, con người Việt Nam đã có truyền thuyết Con rồng cháu tiên. Chúng ta, mỗi người con đất Việt, đều là con cháu của mẹ Âu Cơ và cha Lạc Long Quân, chúng ta cùng sinh ra trong một bọc trăm trứng thần kì. Điều đó có nghĩa là mỗi người, dù ở nơi đâu trên trái đất bao la và rộng lớn này, dù trong bộ phận nhỏ nhất, cũng chảy chung một dòng máu, đó là dòng máu Lạc Việt. Chúng ta là anh em nên yêu thương và che chở cho nhau là một điều tự nhiên và không bao giờ thay đổi. Truyền thuyết là vậy, nhưng cũng từ đó mà nhân dân ta đã tạo nên một sợi dây gắn kết bền chặt, một sợi dây gắn kết những tầm hồn, những tình yêu thương chúng ta dành cho nhau. Như các bạn biết đấy, cuộc đời người nào có phải ai cũng suôn sẻ, cũng thuận lợi. Dòng đường đời lắm gian truân, nhiều phong ba bão táp, nên sẽ luôn có người ngã xuống, có người thất bại, có người có thể tự mình đứng lên, cũng có người sẽ không bao giờ muốn gượng dậy. Nói thì dễ, nhưng để tự đứng dậy khi đã ngã xuống, khó lắm các bạn ạ! Khi đó, chúng ta sẽ mong mỏi có một bàn tay ấm áp nắm lấy tay ta, kéo ta lên để ta bước tiếp trên con đường phía trước. Và bàn tay đó, không hoa mĩ, không trừu tượng nhưng trong văn thơ đâu đơn giản: đó là tình yêu thương. Tình yêu thương con người, tình yêu đồng loại, tất cả, đều là sức mạnh giúp ta đứng lên. Tất nhiên, không phải tình yêu đó sẽ làm bạn bất tử, làm cho bạn không bao giờ vấp ngã nhưng nó sẽ mãi che chở cho ta, làm cho ta ấm lòng, làm cho ta có thêm niềm tin vào cuộc sống này hơn. Để có được tình yêu đó thì không phải là điều khó. Nếu ta biết trao sự giúp đỡ, tình yêu thương của mình cho người khác, thì sẽ có người khác lại giúp đỡ ta, san sẻ tình yêu thương cho ta. Nếu ai cũng biết chia sẻ tình yêu thương thì cái thế giới này sẽ thật đầm ấm biết bao. Ngoài ra như một chân lí, sự che chở đùm bọc còn làm cho xã hội ngày càng phát triển hơn. Nếu như ta coi xã hội này là một vòng xích khổng lồ, thì mỗi cá nhân sẽ là một mắt xích. Một mắt xích bị tách rời là vòng xích sẽ đứt. Nghĩa là một con người không biết gắn kết thì sẽ là cả một tập thể, cả một xã hội sẽ phần nào bị ảnh hưởng. Thế nên, để cho xã hội có thể phát triển, thì cần phải biết gắn kết người dân lại với nhau, và thứ gắn chặt nhất, chính là tình yêu thương. Vượt lên trên cả điều này, tất cả những điều mà câu ca dao nhắc nhở chúng ta còn là cơ sở cho sự đoàn kết mà có đoàn kết, chính là có tự do, có sức mạnh, là khẳng định của sự trường tồn vĩnh cửu. Như đã nói trên, biết che chở, yêu thương, đùm bọc lẫn nhau là một điều tốt cho cả bản thân cũng như cộng đồng mình sinh sống. Nhưng có một cái khó khăn, đó là làm sao để hơn 80 triệu con người Việt Nam, 80 triệu con tim cùng hòa chung nhịp đập, cùng biết san sẻ, cùng biết yêu thương lẫn nhau. Để đạt được điều này, đầu tiên, chúng ta cần rèn luyện nhân cách của mình, làm cho bản thân ta biết “cho” và biết “chia sẻ”. Việc rèn luyện là cả một quá trình, ta không thể một sớm một chiều có thể đạt được, mà là phải cố gắng không ngừng, và phải áp dụng nó trong mỗi ngày. Đơn giản nhất, hãy biết đùm bọc, yêu thương những người trong gia đình, những người ta gắn bó nhất. Rồi dần dần, tình cảm đó sẽ nâng lên là yêu thương giúp đỡ người trong một xóm, một phố, một đất nước. Thế giời ngoài kia đang đầy rẫy những bi thảm của những cuộc đời bất hạnh, đang có những bàn tay mong mỏi được giúp đỡ: từ những cơn lũ quét cuốn trôi một tỉnh thành, hay là những bàn tay của trẻ em đang trong độ tuổi đi học lại phải đi ăn xin vì bị bỏ rơi… Điều này đã thôi thúc chúng ta cần phải giúp đỡ họ, bằng những công việc cụ thể như quyên góp tiền ủng hộ, hay xây những nhà tình nghĩa cho trẻ em khuyết tật, người già neo đơn, hoặc những chiến dịch hiến máu nhân đạo của các tổ chức, cộng đồng, xã hội. Nó sẽ phần nào đem lại nụ cười cho những người gặp hoạn nạn, một nụ cười hạnh phúc. Tuy nhiên, ngày nay, tình yêu đó còn vượt qua cả biên giới, đó là chúng ta cần phải biết giúp đỡ tất cả mọi người dù họ thuộc quốc gia nào. Điều đó được thể hiện trong chính những hoạt động xã hội như cứu giúp Nhật Bản sau thảm họa, hay việc bảo vệ quyền con người trên các quốc gia. Tất cả góp phần tạo nên sự gắn kết giữa các dân tộc với nhau, làm cho thế giới này trở nên văn minh hơn, tốt đẹp hơn. Câu ca dao trên ngoài việc răn dạy, khuyên nhủ, còn là một trách nhiệm của mỗi con người Việt Nam ta, đó là cần phải biết yêu thương đùm bọc, che chở, đoàn kết giúp đỡ lần nhau. Chúng ta cần phải biết giúp đỡ nhau cùng tiến lên, cùng vượt qua khó khăn để tạo nên một cuộc sống đầy những niềm vui, hạnh phúc và thành công.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
✿✿❑ĐạT̐®ŋɢย❐✿✿
5 tháng 2 2020 lúc 20:44

Bạn tham khảo bài này nhé :

Người Việt Nam có một truyền thống rất quý báu, đó là tinh thần tương thân tương ái “lá lành đùm lá rách”, tinh thần đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau “thương người như thể thương thân”. Truyền thống ấy đã trở thành đạo lí của dân tộc, được thể hiện trong câu tục ngữ:
“ Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng”
Hình ảnh nhiễu điều phủ lên giá gương tuy không còn phổ biến nhưng lại rất quên thuộc đối với người xưa. Chúng vừa có tác dụng trang hoàng nhà cửa, vừa là vật dụng hữu ích. “Nhiễu điều” là một loại lụa màu đỏ. “Gía gương”-đồ dung làm bằng gỗ, có khi chạm khắc cầu kì, để đổ tấm gương soi. Ý nghĩa chúng mang lại ở chỗ, giá gương phải có tấm nhiễu điều phủ lên thì mới đẹp, mới bền, gương mới trong, mới sang. Và hai tiếng “phủ lấy” nhắc nhở, thể hiện sự gắn bó không tách rời giữa giá gương và nhiễu điều. Hình ảnh đó, nó còn gợi lên nghĩa bóng, đó là sự yêu thương, đùm bọc, che chở. Lấy nghĩa bóng đó, ông cha muốn nhắn mọi người trong một cộng đồng phải biết đùm bọc, che chở cho nhau: “Người trong một nước phải thương nhau cùng”. Đó là một lời khuyên đậm đà tình nghĩa.
Trong tâm thức mỗi người Việt Nam đều tin các dân tộc trên đất nước là anh em. Con người cùng một nước, có cung chung một nguồn gốc lịch sử. Mọi người trong cùng một cồng đồng, cùng làng, cùng nước,… Đời sống vật chất, tinh thần luôn gắn bó với nhau, rất cần đến sự quan tâm, động viên, giúp đỡ lẫn nhau; nhất là lúc có ai đó gặp khó khăn, hoạn nạn. Hơn nữa, không ai có thể sống lẻ loi trong xã hội, mà phải hòa nhập vào cộng đồng. Yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau là lẽ sống của mỗi người, nó đã trở thành một truyền thống, đạp lí tốt đẹp của dân tộc ta. Tình cảm yêu thương, đoàn kết tạo nên sức mạnh vật chất và tinh thần sẽ giúp con người vượt qua bao khó khăn, chiến thắng kẻ thù và thiên tai, đi tới cuộc sống tốt đẹp hơn. Có thể kể đến các cuộc kháng chiến chống quân xâm lược của nhân dân ta. Rồi những tấm long hảo tâm đóng góp các quỹ từ thiện đã giúp nhiều người nghèo khó, bệnh tật, khắc phục được hoàn cảnh, vượt qua bệnh tật, hiểm nghèo trở về cuộc sống bình thường.
Chúng ta cần tránh quan điểm:”Đèn nhà ai người nấy rạng”, có thái độ dửng dưng trước nổi đau khổ của họ hang, hang xóm, dân tộc. Và yêu thương giúp đỡ lẫn nhau phải xuất phát từ lòng chân thành, tinh thần tự nguyện thì đó mới là nghĩa cử cao đẹp, đáng trân trọng. Để phát huy được những đạo lí tốt đẹp ấy, chúng ta phải biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh khi họ gặp khó khăn, hoạn nạn với thái độ chân thành, kịp thời. Yêu thương, đùm bọc lẫn nhau lã biểu hiện sự đoàn kết dân tộc. Mỗi người cần phải biết giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp đó.
“ Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng”
Dù thời đại nào, đất nước có văn minh tiến bộ đến đâu, câu ca dao tren vẫn giữ nguyên giá trị của nó. Và trong bước đi lên xây dựng đất nước, tình thương yêu, đoàn kết cần kế thừa, phát huy ngày càng mạnh mẽ hơn để mỡi người sát cánh bên nhau xây dựng một đát nước Việt Nam giàu đẹp như Bác Hồ từng dạy:
“Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết
Thành công, thành công, đại thành công”

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Trần Thị Khánh Vy
Xem chi tiết
Trần Thị Khánh Vy
Xem chi tiết
Đức Minh
Xem chi tiết
Phan Ngọc Anh
Xem chi tiết
Kii
Xem chi tiết
Mishra Trịnh Thiên Trang
Xem chi tiết
Mr.Zoom
Xem chi tiết
Trần Thị Ngọc Lan
Xem chi tiết
Nghiêm Thị Hồng Nhung
Xem chi tiết