Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Ngày hôm nay đã từng là lịch sử

#1

Có bao giờ bạn ngồi trước tờ lịch, ngẫm nhìn con số giản dị ghi ngày – và chợt tự hỏi: Ngày hôm nay, từng có điều gì xảy ra? Có những ngày tưởng như vô danh, lặng lẽ trôi qua giữa bao bận rộn thường nhật. Nhưng thật ra, không có ngày nào là “bình thường” trong lịch sử. Mỗi ngày ta sống, đều từng có dấu chân của những biến động, những khúc quanh làm thay đổi vận mệnh cả một dân tộc, thậm chí cả thế giới.

Ngày hôm nay – từng là ngày quân đội nhà Trần đánh bại giặc Nguyên-Mông trên sông Bạch Đằng năm 1288, trong một trận thủy chiến ghi dấu vào sử vàng dân tộc. Những cọc gỗ nhọn cắm dưới lòng sông hôm ấy không chỉ chặn bước quân thù, mà còn là biểu tượng bất khuất của lòng yêu nước, trí tuệ và khí phách Đại Việt. Dòng sông vẫn chảy, nhưng chiến công ấy vẫn rạng rỡ như ánh lửa trong đêm.

Ngày hôm nay – từng là ngày Tướng Robert E. Lee đầu hàng Tướng Grant tại Appomattox Court House, kết thúc cuộc Nội chiến Hoa Kỳ năm 1865. Cuộc chiến ấy không chỉ thống nhất một quốc gia bị chia rẽ, mà còn mở đầu cho công cuộc đấu tranh vì quyền bình đẳng – một vấn đề chưa từng ngừng nóng bỏng trong lịch sử nhân loại.

Ngày hôm nay – cũng từng là bước đi tiên phong. Năm 1959, NASA công bố “Mercury Seven” – nhóm phi hành gia đầu tiên của Hoa Kỳ, mở đầu cho cuộc chinh phục không gian, giấc mơ bay xa ra ngoài bầu khí quyển xanh. Năm 1967, chiếc Boeing 737 thực hiện chuyến bay đầu tiên, khởi đầu cho một kỷ nguyên giao thông hàng không đại chúng toàn cầu. Lịch sử không chỉ là chiến tranh – mà còn là những cánh cửa mở ra tương lai.

Và ngày hôm nay – cũng từng là biến cố. Năm 2003, Baghdad sụp đổ dưới tay quân đội Hoa Kỳ, chấm dứt chế độ Saddam Hussein nhưng cũng mở ra những tranh cãi chưa có hồi kết về chiến tranh, chính nghĩa và quyền lực.

Còn ở Việt Nam, năm 1961, Tổng thống Ngô Đình Diệm tái đắc cử, một sự kiện phản ánh rõ nét những phức tạp chính trị và những làn sóng bất ổn ngầm chảy trong lòng xã hội miền Nam giai đoạn ấy – dấu hiệu cho thấy những ngày giông bão còn ở phía trước.

Mỗi sự kiện là một lát cắt của lịch sử – sắc bén, đau đớn, lấp lánh hy vọng hay nặng nề những bài học. Nhưng tất cả đều chứng minh một điều: Ngày hôm nay – không hề trống rỗng. Nó là điểm hội tụ của những gì đã qua, là nền tảng cho những gì sẽ tới.

Và ta, những con người đang sống trong hiện tại, không chỉ là kẻ đứng xem. Ta đang viết tiếp lịch sử, bằng những hành động tưởng chừng nhỏ bé: một quyết định đúng đắn, một thái độ sống tử tế, một sự lựa chọn có trách nhiệm. Bởi như lịch sử đã chỉ ra – chính những khoảnh khắc bình thường nhất, lại có thể trở thành bất tử dưới ánh sáng của thời gian.

Ngày hôm nay – bạn sẽ sống thế nào?

Ảnh do AI tạo

Trịnh Minh Hoàng
9 tháng 4 lúc 20:02

Ngày hôm nay vui đối với người dân Việt Nam ta . Mỗi ngày đều mang dấu ấn lịch sử, từ chiến thắng Bạch Đằng Giang, kết thúc Nội chiến Mỹ, khởi đầu chinh phục vũ trụ và giao thông hàng không, đến những biến cố chính trị. Tuy ngày hôm nay, em thi HSG, cũng có những niềm vui, những nỗi buồn vì bài làm không thể hoàn chỉnh của bản thân nhưng em mong rằng trong tim mỗi con người Việt Nam ta vẫn giữ gìn được những truyền thống tốt đẹp này ạ

Phan Văn Toàn
9 tháng 4 lúc 20:12

Bài viết hay quá!!

Hbth
9 tháng 4 lúc 21:21

"Hãy sống như thể bạn sẽ chết vào ngày mai. Học hỏi như thể bạn sẽ sống mãi mãi." - Mahatma Gandhi

Ngày hôm nay ... Ta sẽ học cách sống  một cách trọn vẹn nhất, như thể nó là món quà quý giá nhất mà tất cả chúng ta đều có.  Sống làm sao cho thật tử tế và trân trọng những người xung quanh ta, làm sao cho ta không hối tiếc dù chỉ là một giây ngắn ngủi. Giống như cách  Seneca đã từng nói: "Sống mỗi ngày như thể một cuộc đời." 

Và ta sẽ học hỏi, Ừ ... Học hỏi không ngừng nghỉ, học hỏi như một dòng sông miệt mài chảy ra biển lớn.Ta lắng nghe bằng cả trái tim mình, quan sát bằng đôi mắt của tâm hồn .Bởi, ta biết tri thức là hành trang vững chắc nhất cho hành trình dài phía trước. Như một đóa hoa hướng dương luôn vươn mình theo ánh mặt trời, ta sẽ không ngừng tìm kiếm sự khai sáng, nuôi dưỡng tâm hồn bằng những điều tốt đẹp.

Hôm nay, ta sẽ học cách sống chậm lại một chút, để cảm nhận hương vị của một tách trà buổi sáng, để trái tim lắng nghe tiếng chim hót líu lo khi ta còn tồn tại trên đời . Ta sẽ trao đi những nụ cười chân thành, những lời động viên ấm áp, vì sự tử tế là ngôn ngữ mà một người điếc cũng có thể nghe và người mù cũng có thể thấy . Ta sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bình dị nhất.

Và có lẽ, trong cuộc sống này, điều đáng sợ nhất lại chẳng  phải là cái chết, mà là những điều ta chưa kịp làm, những lời chưa kịp nói, những yêu thương chưa kịp trao. Cũng vì thế mà , hôm nay, ta sẽ sống như thể ngày mai là một trang giấy trắng, để ta có thể viết lên những dòng chữ đẹp nhất, ý nghĩa nhất. Ta sẽ sống như một ngôi sao bé nhỏ, không cần phải rực rỡ nhất, nhưng sẽ cố gắng hết mình để tỏa sáng theo cách riêng, mang đến một chút ánh sáng ấm áp cho những người xung quanh. Bởi lẽ, "Điều quan trọng không phải là sống bao lâu, mà là sống sâu sắc như thế nào." (Ralph Waldo Emerson)

P/S bài viết của anh Dũng hay quá ạ !

Đỗ Tuệ Lâm
10 tháng 4 lúc 11:50

Đỉnh quá shop ơi, triệu like:>

Nguyễn Việt Hà
10 tháng 4 lúc 17:55

"Hãy sống như thể bạn sẽ chết vào ngày mai. Học hỏi như thể bạn sẽ sống mãi mãi." - Mahatma Gandhi

Ngày hôm nay ... Ta sẽ học cách sống  một cách trọn vẹn nhất, như thể nó là món quà quý giá nhất mà tất cả chúng ta đều có.  Sống làm sao cho thật tử tế và trân trọng những người xung quanh ta, làm sao cho ta không hối tiếc dù chỉ là một giây ngắn ngủi. Giống như cách  Seneca đã từng nói: "Sống mỗi ngày như thể một cuộc đời." 

Và ta sẽ học hỏi, Ừ ... Học hỏi không ngừng nghỉ, học hỏi như một dòng sông miệt mài chảy ra biển lớn.Ta lắng nghe bằng cả trái tim mình, quan sát bằng đôi mắt của tâm hồn .Bởi, ta biết tri thức là hành trang vững chắc nhất cho hành trình dài phía trước. Như một đóa hoa hướng dương luôn vươn mình theo ánh mặt trời, ta sẽ không ngừng tìm kiếm sự khai sáng, nuôi dưỡng tâm hồn bằng những điều tốt đẹp.

Hôm nay, ta sẽ học cách sống chậm lại một chút, để cảm nhận hương vị của một tách trà buổi sáng, để trái tim lắng nghe tiếng chim hót líu lo khi ta còn tồn tại trên đời . Ta sẽ trao đi những nụ cười chân thành, những lời động viên ấm áp, vì sự tử tế là ngôn ngữ mà một người điếc cũng có thể nghe và người mù cũng có thể thấy . Ta sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bình dị nhất.

Và có lẽ, trong cuộc sống này, điều đáng sợ nhất lại chẳng  phải là cái chết, mà là những điều ta chưa kịp làm, những lời chưa kịp nói, những yêu thương chưa kịp trao. Cũng vì thế mà , hôm nay, ta sẽ sống như thể ngày mai là một trang giấy trắng, để ta có thể viết lên những dòng chữ đẹp nhất, ý nghĩa nhất. Ta sẽ sống như một ngôi sao bé nhỏ, không cần phải rực rỡ nhất, nhưng sẽ cố gắng hết mình để tỏa sáng theo cách riêng, mang đến một chút ánh sáng ấm áp cho những người xung quanh. Bởi lẽ, "Điều quan trọng không phải là sống bao lâu, mà là sống sâu sắc như thế nào." (Ralph Waldo Emerson)

 

kurumi cute
10 tháng 4 lúc 21:30

-Bài viết khiến em nhận ra rằng: mỗi ngày trôi qua không hề đơn giản như ta vẫn nghĩ. Có thể hôm nay mình chỉ đi học, ăn cơm, làm bài tập… nhưng cách đây hàng trăm năm, cũng chính ngày này, đã có biết bao biến cố, chiến thắng, mất mát và hy vọng từng diễn ra.

Em cảm thấy xúc động khi đọc về chiến thắng Bạch Đằng hay những bước tiến của nhân loại trong khoa học. Mỗi sự kiện ấy đều cho em thấy con người có thể làm nên những điều phi thường từ trong chính thời khắc hiện tại.

Điều khiến em suy nghĩ nhiều nhất là câu kết của bài: “Ngày hôm nay – bạn sẽ sống thế nào?” Câu hỏi ấy như đánh thức em dậy, để em sống không uổng phí từng ngày, dù chỉ bằng một hành động nhỏ có ích. Vì biết đâu, một ngày bình thường của em – cũng có thể trở thành một phần của lịch sử.

Hùng
11 tháng 4 lúc 20:24

Có lẽ đây là bài viết hay nhất trong đời mình

linh trân
12 tháng 4 lúc 9:34

Ngày hôm nay vui đối với người dân Việt Nam ta . Mỗi ngày đều mang dấu ấn lịch sử, từ chiến thắng Bạch Đằng Giang, kết thúc Nội chiến Mỹ, khởi đầu chinh phục vũ trụ và giao thông hàng không, đến những biến cố chính trị. Tuy ngày hôm nay, em thi HSG, cũng có những niềm vui, những nỗi buồn vì bài làm không thể hoàn chỉnh của bản thân nhưng em mong rằng trong tim mỗi con người Việt Nam ta vẫn giữ gìn được những truyền thống tốt đẹp này ạ


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết