TK :
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là bà. Tuy rằng hiện tại bà đã không còn nữa, nhưng bà đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được bà chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, bà thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo bà để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Bà còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, bà còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe bà nói.
Mỗi lần tưới cây xong xuôi, bà cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Bà sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính bà thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của bà. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe bà kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của bà dường như đang nhớ lại một thời đã xa.
Qua những câu chuyện của bà, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng bà. Vì bà đã dạy cho tôi những bài học thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng bà rất nhiều.