thì đừng mặc váy nữa.ko thì giả chết đi,khỏi tập
thì đừng mặc váy nữa.ko thì giả chết đi,khỏi tập
Sáng nay mik lên trường nhận đồng phục chung,thì lúc thử thấy đẹp mà váy ngắn quá,trên cả đầu gối một gang tay(chắc hơn)!Lớp mik có cái bọn con trai vô duyên lắm,thích chọc con gái!Năm lớp 3 nó đã tụt váy nhiều đứa rồi!Mà mik ngồi với cái thằng cầm đầu tinh nghịch nhất khối!Suốt ngày cứ nhận là mik đẹp trai hoài!Lúc nhận váy nó cười và bảo:Chuẩn bị có trò chơi mới rồi!Sợ quá ah!!!
Các bạn cho mik hỏi là mik đã 143 điểm hỏi đáp 7 điểm xuất sắc rùi mà nó lại ghi : Học chưa cap nhật (mik đã cập nhật đầy đủ thông tin trường lớp rùi) con điểm hỏi đáp thì nó lại ghi là 0 hết thế là sao hả các bạn ...
có ai quậy nick mik ko nhỉ ....
Các bn ơi, có 1 đứa nó là hotboy của khối, đẹp trai nhất lớp, học giỏi nữa và nó cũng là người Moon thích. Sáng nay nó lại tỏ tình Moon. Moon bảo nó cho Mpon thời gian để suy nghĩ, giờ Moon phải làm sao? ( những bn nào đã có tin nhắn từ mik là mik học lp 3 thì ko phải đâu, em gái mik nhắn đó )
19 + 31 =
Ko linh tinh đâu nhé, Moon cần nhất là đoạn tư vấn bên trên
Chuộc lương tâm
Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.
Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước được như chúng nó: sắm một chiếc đồng hồ để mọi người trông thấy mà thèm.
Hôm chủ nhật, tôi về nhà chơi. Lấy hết lòng can đảm, tôi nói với mẹ: "Mẹ ơi, con muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mẹ ạ!"
Mẹ tôi trả lời: "Con này, nhà mình đến cháo cũng sắp sửa chẳng có mà ăn nữa, lấy đâu ra tiền để sắm đồng hồ cho con?"
Nghe mẹ nói thế, tôi rất thất vọng, vội quáng quàng húp hai bát cháo rồi chuẩn bị về trường. Bỗng dưng bố tôi hỏi: "Con cần đồng hồ làm gì thế hả?"
Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: "Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bây giờ chúng con lên lớp không theo thời khoá biểu của trường nữa, cho nên ai cũng phải có đồng hồ để biết giờ lên lớp."
Nói xong, tôi nôn nóng chờ bố trả lời đồng ý, thế nhưng bố tôi chỉ ngồi xổm ngoài cửa chẳng nói câu nào.
Trở về ký túc xá nhà trường, tôi chẳng còn dám nằm mơ đến chuyện sắm đồng hồ nữa. Thế nhưng chỉ mấy hôm sau, bất chợt mẹ tôi đến trường, rút từ túi áo ra một túi vải hoa con tý rồi mở túi lấy ra một chiếc đồng hồ mác Thượng Hải mới toanh sáng loáng.
Tôi đón lấy nó, đeo ngay vào cổ tay, trong lòng trào lên một cảm giác lâng lâng như bay lên trời. Rồi tôi xắn tay áo lên với ý định để mọi người trông thấy chiếc đồng hồ của mình.
Thấy thế, mẹ tôi liền kéo tay áo tôi xuống rồi bảo: "Con này, đồng hồ là thứ quý giá, phải lấy tay áo che đi để giữ cho nó khỏi bị sây xước chứ! Con nhớ là tuyệt đối không được làm hỏng, lại càng không được đánh mất nó đấy! Thôi, mẹ về đây."
Tôi tiễn mẹ ra cổng trường rồi hỏi: "Sao nhà mình bỗng dưng lại có tiền thế hở mẹ?" Mẹ tôi trả lời: "Bố mày bán máu lấy tiền đấy!"
Bố đi bán máu để kiếm tiền mua đồng hồ cho tôi? Trời ơi! Đầu óc tôi quay cuồng, ngực đau nhói. Tiễn mẹ về xong, tôi tháo chiếc đồng hồ ra, bọc kỹ mấy lớp vải như cũ cất vào cái túi con tý mẹ đưa.
Ngay hôm ấy, tôi hỏi thăm các bạn xem có ai cần mua đồng hồ mới không. Các bạn hỏi tôi tại sao có đồng hồ mà lại không đeo, tôi bảo tôi không thích. Họ chẳng tin, cho rằng chắc hẳn đồng hồ của tôi có trục trặc gì đấy, vì thế chẳng ai muốn mua nó.
Cuối cùng tôi đành phải nhờ thầy chủ nhiệm lớp giúp tôi tìm người mua đồng hồ và thành thật kể lại đầu đuôi câu chuyện cho thầy nghe, vừa kể vừa nước mắt lưng tròng.
Thầy chủ nhiệm nghe xong bèn vỗ vai tôi và nói: "Đừng buồn, em ạ. May quá, thầy đang cần mua một chiếc đồng hồ đây, em để lại nó cho thầy nhé!" Thầy trả tôi nguyên giá, còn tôi thì dùng số tiền đó nộp hai tháng tiền ăn ở nhà ăn tập thể.
Có điều khó hiểu là sau đó chưa bao giờ tôi thấy thầy chủ nhiệm đeo đồng hồ cả. Mỗi lần tôi hỏi tại sao thì thầy chỉ cười không nói gì.
Về sau tôi thi đỗ đại học rồi ra trường và làm việc ở một tỉnh lị xa quê. Câu chuyện chiếc đồng hồ kia cứ mãi mãi đeo bám ám ảnh tôi.
Trong một dịp về quê thăm gia đình, tôi tìm đến nhà thầy chủ nhiệm cũ và hỏi chuyện về chiếc đồng hồ ấy. Thầy tôi bây giờ đã già, tóc bạc hết cả. Thầy bảo: "Chiếc đồng hồ vẫn còn đây."
Nói rồi thầy mở tủ lấy ra chiếc túi vải hoa nhỏ xíu năm nào mẹ tôi đưa cho tôi. Thầy mở túi, giở từng lớp vải bọc, cuối cùng chiếc đồng hồ hiện ra, còn mới nguyên !
Tôi kinh ngạc hỏi: "Thưa thầy, tại sao thầy không đeo nó thế ạ?" Thầy chủ nhiệm từ tốn trả lời: "Thầy đợi em đến chuộc lại nó đấy!"
Tôi hỏi tiếp: "Thưa thầy, vì sao thầy biết em sẽ trở lại xin chuộc chiếc đồng hồ ạ?" Thầy bảo: "Bởi vì nó không đơn giản chỉ là chiếc đồng hồ, mà điều quan trọng hơn, nó là lương tâm của một con người."
đã bao giờ các bạn đòi hỏi bố mẹ như thế chưa ?
Năm ms đến r nạ !( mặc dù đã là mùng 2 ==' ) Chúc tất cả mn vv ,.....hạnh phúc ,....tràn đầy niềm vui ,....và hk giỏi trong năm ms nạ! Có bn nào muốn xin mik 1 tik để lấy may mắn trong năm ms hơm ? Nếu có thỳ hãy kb vs mik nha ! Mik sẽ tik cko ng tl nhanh nhất câu hỏi nè của mik .....Nhưng k pải ng tl nhanh nhất thỳ ms đk tik mà mik sẽ đếm xem có tất cả bn bn kb vs mik ,....và mik sẽ lo liệu để đủ tik cko tất cả những bn đó ..... Nha ....! <3! Pé Kaikiku_Oisidu luôn chờ đón mn nạ !
phép tính
1 + 1 =
2 + 2 =
3 + 3 =
4 + 4 =
22227 + 33947596=
Tuyển bn trai cho con bn thân của mik
nó tên là Ly cao trắng xinh ai muốn thì nói mik cho nick của nó vào mà kết bạn
nó rất thích choi mobile legend bang bang
bn đã có 1 người bn nào mà hủy kết bn k nói với mik 1 câu mà mik với bn đó rất thân chưa zậy nói mik đi
Trong 1 cuộc thi tốt nghiệp đại học , thầy đặt 1 cái ghế lên bà và ghi đề bài như sau :
" Hãy dùng những giả thiết khoa học vật lý để chứng minh cái ghế không tồn tại "
Có cậu học sinh học dốt về Khoa học vật lý nhất lớp nói :
" Dễ thế này thi làm gì cho tốn công "
Mọi người trong lớp cười chê bai cậu học trò đó . Khi bắt đầu làm bài thầy giáo phát cho mỗi người 1 tờ giấy ngắn tũn và phải dùng tờ giấy đó để làm bài , cả lớp xôn xao bảo thầy cố tình làm cả lớp rớt nhưng cậu học sinh kia cười lớn và làm bài . Khi bắt đầu thời gian làm bài chỉ trong chưa đầy 1 phút sau cậu học sinh đó làm xong và ra ngoài đâu tiên trong khi cả lớp vẫ chưa viết được chữa nào .
2 tuần rưỡi sau , bảng điểm được công khai . Nhiều người được điểm cao nhưng khồn ngờ cậu học sinh kia chính là người được điểm cao nhất . Hỏi cậu học sinh nó đã viết gì trên tờ giấy .
12+123
vào lúc trưa nay giờ về í thì có 1 đứa đánh phát đầu mk xong bảo là mà thích nhờn ko thế là mk định nói thì nó đánh phát vào mặt mk thì lúc đo mk bỏ cặp mk đang đeo xuống đât đánh nó cho 1 trận mk chỉ đánh phát vào mặt nó 1 cái xong nó khóc nó mách cô,cô bảo 2 đứa phải viết bản tường trình,mk đọc cái bản nó viết thế này này các bạn xem có đk ko,nó ghi là tự nhiên có 1 bn ở lp 7a ra đánh em 1 cái vào mặt,đá đổ xe em,mà tron khi đó em ko làm gì bạn ấy cả,tự nhiên bạn ấy ra đánh em,xong cô bảo là mk có lỗi còn nó vô tội,xong mk bảo cô là có mấy đứa bạn đi theo mk làm chứng xong nó đi đâu ý lúc sau nó quay lại bảo cô là có mấy,anh,chị làm chứng em ko làm gì hết mong cô xem xét thế là mk bảo nó cô bảo là nói nhiều ko lằng nhằng em có tội xong mk cãi cô bảo mk viết bản kiểm điểm xong nập,mời phụ huynh đến giải quyết xong mk còn bị đình chỉ học 3 ngày nữa,các bạn thế thấy nào đãng nhẽ người sai là nó chứ sao lại là mk.vô lý hư cấu vcl