Gợi ý:
* Những thiết bị vốn có của chiếc xe, vì hiện thực ác liệt của chiến tranh,đã trở nên "không có":
+Không có kính không phải vì xe không có kính
Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi
+Không có kính, rồi xe không có đèn,
Không có mui xe, thùng xe có xước.
* Từ không có những thiết bị này dẫn đến:
- "Cái có" của sự gian khổ người lính:
+Không có kính, ừ thì có bụi,
+Không có kính, ừ thì ướt áo.
- "Cái có" của thiên nhiên đầy chất thơ:
+Thấy sao trời và đột ngột cánh chim
Như sa như ùa vào buồng lái.
- "Cái có" của tình đồng đội, vô tư, ngang tàng mà thật đẹp:
+Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi.
* Nhưng vượt lên trên tất cả, vượt qua cái thiếu thốn, "cái không" đã làm nổi bật lên "cái có" đẹp đẽ của tinh thần yêu nước và lòng quả cảm của người lính lái xe: "Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước - Chỉ cần trong xe có một trái tim".
* "Cái không" và "cái có" là một cách cấu tạo tứ thơ độc đáo ở "Bài thơ về tiểu đội xe không kính", gợi nên nhiều liên tưởng bất ngờ, thú vị.