Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Trinh Kim Ngoc

Em hãy tả một cô giáo hoặc thầy giáo đã dạy em trong những năm học trước

Sincere
15 tháng 12 2017 lúc 18:46

                                                                   “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

                                                             Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con  yêu cô nhiều lắm  ”Kết quả hình ảnh cho hình ảnh về thầy cô giáoHình ảnh có liên quan

Nguyễn Thị Kim Hạnh
15 tháng 12 2017 lúc 18:48

bài văn hay đoạn văn

Nguyễn Thị Kim Hạnh
15 tháng 12 2017 lúc 18:49

BÀI VĂN

“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Nguyễn Thị Kim Hạnh
15 tháng 12 2017 lúc 18:51

ĐOẠN VĂN

Năm học lớp Một, cô Kim Anh là cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Cô có mái tóc óng mượt, đôi mắt đen và sáng. Dáng người cô nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Giờ Toán, cô hướng dẫn chúng em đọc bài và trả lời câu hỏi. Giờ học Tiếng Việt, cả lớp chăm chú nghe cô giảng. Cô ân cần hướng dẫn chúng em tập viết. Em nhớ nhất là khi cô cười, nụ cười của cô giống hệt một tia nắng ấm áp truyền cho chúng em thêm hứng khởi học tập. Khi em và các bạn mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bằng giọng dịu dàng mà nghiêm trang. Chúng em rất yêu quý và kính trọng cô.Em hứa sẽ chăm chỉ học để không phụ công ơn dạy dỗ của cô.
 

Akari Yukino
1 tháng 5 2018 lúc 8:39

Năm nay , em đã học lớp Năm. Vì vậy ở dưới mái trường tiểu học thân thương này, em đã trải qua học nhiều thầy cô. Tuy  nhiên hầu hết các thầy cô vẫn còn dạy ở trường. Chỉ có cô Tâm là về hưu, cũng là người thầy đã để lại cho em nhiều ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất. Năm em học cô Tâm năm lớp Ba thì cô đã ngoài tuổi năm mươi. Với vóc người tầm thước, tóc uôn ngắn, nước da trắng giúp cho cô trẻ hơn so với số tuổi. Vầng trán cô rộng , cao với khoảng 30 năm trong nghề, tất cả đã toát lên trên gương mặt vẻ đạo mạo của một người trí thức. Đôi mắt cô hiền từ rất phù hợp với giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn. Mỗi khi cô cười, nụ cười thật thân thiện và để lộ hai hàm răng trắng muốt, đều đặn. Tuy cô vẫn mặc áo dài đến trường như bao cô giáo khác nhưng trông giản dị qua những màu sắc sẫm hơn. Trong lớp, cô giảng bài thật dễ hiểu. Nếu có bạn nào chưa thông, cô không bao giờ to tiếng rầy la, chê bai mà còn khuyến khích cứ nêu lên những điều không hiểu để nghe cô giảng lại. Đối với học sinh yếu, cô còn dành thời gian  hướng dẫn thêm, đễ tất cả học trò mình ai cũng tiến bộ. Đối với các em có hoàn cảnh khó khăn, cô đặc biệt lưu tâm và tìm cách giúp đỡ. Có lần em nằm viện cả tuần, thật là cảm động khi  cô vào bệnh viện thăm. Cô đã để nhiều tâm sức vào mọi hoạt động của lớp, của đội. Mỗi khi lớp chúng em được tuyên dương, được khen thưởng, cô biểu hiện niềm vui bằng nụ cười thật tươi. Gương mặt cô đôn hậu, tính tình cô hiền lành nên rất được lòng đồng nghiệp, phụ huynh học sinh.  Cô còn tận tình  đến nhà phụ huynh để trao dổi nhằm cùng nhau sửa chữa những thiếu sót trong học hành của đứa trẻ . Vì vậy cha mẹ học sinh rất yêu mến và tin tưởng cô. Chúng em xem cô như người mẹ thứ hai bởi đức tính của cô luôn khoan dung và độ lượng. Mặc dù không còn gặp cô ở trường nữa nhưng trong lòng em vẫn còn đó sự kính mến, vẫn còn nhớ da diết những kỉ niệm trong thời gian cô dìu dắt. Bây giờ, cô Tâm về đâu, ở đâu? Em tin rồi một ngày nào đó, em sẽ tìm gặp lại cô : một người thầy đã cho em nhiều ấn tượng và tình cảm sâu sắc nhất trong thời thơ ấu.

 

Từ khi học mầm non đến bây giờ, em được học với nhiều thầy cô giáo. Thầy cô nào cũng tận tình dạy bảo và yêu thương chúng em như người mẹ thứ hai. Thế nhưng, hình ảnh cô Mai – cô giáo chủ nhiệm hồi lớp một của em – là người em yêu quý và dành nhiều tình cảm sâu đậm nhất. Em luôn ghi nhớ những cử chỉ ân cần và những bài học đầu đời được cô dặn dò, nhắc nhở.

Cô Mai là có dáng người cao dong dỏng, nước da trắng hồng và là một người rất giản dị. Vẻ đẹp thướt tha của cô được toát lên từ bộ áo dài tươi sáng. Cô có mái tóc dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Với mái tóc ấy, khi thì cô tết tóc hai bên, khi thì buộc cao lên hay để xoã ôm lấy khuôn mặt. Dù tạo theo kiểu nào, nhìn cô vẫn rất trẻ trung và duyên dáng. Khuôn mặt trái xoan với những đường nét hài hoà luôn thu hút sự chú ý của mọi người. Em cảm nhận cô có đôi mắt “biết nói”. Mắt cô to tròn, vừa dịu dàng, vừa cương nghị và trìu mến.

Đôi mắt cô ánh lên vui sướng khi chúng em ngoan ngoãn và chăm học, nhưng cũng đượm buồn khi có bạn không vâng lời và vi phạm kỷ luật. Đặc biệt, giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi, cuốn hút chúng em vào những bài giảng sinh động của cô. Cô dạy chúng em cách phát âm từng chữ cái, cách đọc vần, ghép vần thành những từ ngữ khác nhau. Rồi cô hướng dẫn từng chữ số, cách phân biệt số hàng chục và số hàng đơn vị. Bài giảng của cô rất phong phú, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn vi-deo ngắn về bài học, giúp chúng em có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Vì vậy, những giờ dạy của cô luôn sôi nổi và thu hút chúng em.

Trong giờ chính tả và tập viết, cô quan tâm chú ý đến tất cả các bạn. Đối với em, cô cầm tay em viết từng nét chữ. Em rất vui sướng và nắn nót từng bài viết. Cô còn bảo chúng em: Nét chữ là nết người, vì vậy, phải rèn chữ ngay ngắn, sạch sẽ để rèn luyện sự kiên trì, nhẫn nại.

Lời dặn của cô, em sẽ không bao giờ quên. Vào những tiết sinh hoạt, cô thường kể chuyện những tấm gương tốt cho chúng em nghe. Cô còn dạy chúng em những kĩ năng sống, như việc chào hỏi, khi ở nhà một mình hay đi ra chỗ đông người. Cô còn tổ chức sinh nhật cho chúng em theo tháng và dành cho chúng em những món quà nhỏ như kẹp tóc, cục tẩy, bút chì, thước kẻ… Chúng em thấy rất vui và thích thú.

Em nhớ nhất lần em bị lên sởi, phải nghỉ học gần một tuần. Khi đi học lại, em rất lo lắng vì sợ không theo kịp các bạn. Nhưng cô đã dành cho em sự quan tâm đặc biệt. Cứ vào cuối buổi học, cô lại giảng bàithêm cho em, chỗ nào chưa hiểu, cô ân cần nhắc nhở. Cô còn nhắc bạn ngồi bên cạnh cho em mượn vở để em chép lại những bài học đã qua. Em rất xúc động và cố gắng học tập, cuối năm học đạt học sinh giỏi khiến cô rất tự hào.

Hôm tổng kết lớp một, chúng em tạm biệt cô Mai để chuyển lên lớp khác. Nhiều bạn khóc nức nở vì phải xa cô. Cô cũng khóc. Cô dặn chúng em phải cố gắng chăm ngoan, học giỏi, vâng lời ông bà cha mẹ.

Em sẽ luôn ghi nhớ lời cô dặn và nhớ về cô như một người mẹ hiền thứ hai, đã cho em những bài học bổ ích đầu tiên để em bước vào đời. Em luôn dành cho cô sự kính trọng và biết ơn sâu sắc. Em muốn nói với cô rằng: “Cô ơi! Em cảm ơn cô nhiều lắm ạ!”.

Phạm Lê Hà LInh
18 tháng 5 2021 lúc 11:30

Trong nhà trường, thầy, cô giáo nào em cũng kính yêu. Nhưng cô Hạnh là người đã để lại cho em nhiều ấn tượng đẹp đẽ nhất.

Dáng người cô cân đối, làn da ngăm ngăm trông gợi lên ở cô một sự khỏe mạnh, chất phác. Khuôn mặt tròn, phúc hậu. Nhìn mái tóc điểm bạc và những vết nhăn trên khuôn mặt ấy em đoán cô đã ngoài bốn mươi tuổi. Cô rất thích mặc những bộ trang phục sẫm màu. Tuy giản dị nhưng cũng thật đẹp, thật trang nhã. Cô thường đeo kính trắng. Ẩn trong đôi mắt kính trong suốt ấy là cặp mắt sâu và sáng của cô. Đôi mắt thật hiền từ, thường nhìn chúng em bằng cái nhìn trìu mến. Khi cô mỉm cười hàm răng trắng nõn lộ ra ánh mắt long lanh và dịu hiền khó tả. Em thích nhất là đôi bàn tay cô. Tuy bàn tay xương xương nhưng cô chấm bài nhanh thoăn thoắt. Mỗi con điểm mười trên trang vở của chúng em là liều thuốc hiệu nghiệm giúp cô quên hết nhọc nhằn. Mỗi khi cô viết bài trên bảng lớp, những đường gân rắn rỏi nổi lên. Nhìn đôi bàn tay cỏ em hình dung cô là một kiến trúc sư đang vẽ nên những nền móng của những tòa nhà vững chắc. Nói cho đúng hơn, cô là một kĩ sư tâm hồn đã dìu dắt rất nhiều thế hệ.

Cô rất yêu chúng em và quan tâm đặc biệt đến các bạn học yếu, các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Cô đã không ngần ngại mua cho chúng em những bút, những vở để học tập. Những lúc ấy em hình dung cô như người mẹ thứ hai của mình. Tuy bây giờ em không còn học cô nữa nhưng em luôn nhớ về hình ảnh của cô, luôn biết ơn cô đã dìu dắt chúng em khôn lớn nên người.

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Hoàn
Xem chi tiết
Asuna Rei
Xem chi tiết
Xem chi tiết
cerinii mieu
Xem chi tiết
Kỵ sĩ hoang tưởng dạ
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Xuân Hòa
Xem chi tiết
๖²⁴ʱŇDV_ Dεʋїℓ༉
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Phương Trinh
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết