vì thang máy chỉ đến tầng 35 và phần còn lại a ta phải đi bằng thang bộ
vì thang máy chỉ đến tầng 35 và phần còn lại a ta phải đi bằng thang bộ
CUỘC ĐỜI KHÔNG TRÒN TRỊA
Một người tàn tật đi đến thiên đường tìm Thượng Đế. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho ông ta một thân thể lành lặn. Thượng Đế liền giới thiệu ông ấy làm quen với một người, người này vừa qua đời và được lên thiên đường. Người này xúc động nói với người tàn tật: "Anh nên bằng lòng với cuộc sống hiện tại của bản thân đi, hỡi anh bạn của tôi, bởi vì ít ra thì anh vẫn còn sống."
Một người thất bại trên chốn quan trường bị đẩy xuống làm một người bình thường. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho mình quyền cao chức trọng. Thượng Đế liền giới thiệu người tàn tật với ông ta. Người tàn tật nói: "Phải biết bằng lòng với bản thân đi, ít ra thì thân thể của ông vẫn còn lành lặn".
Một thanh niên đến tìm Thượng Đế, anh ta phàn nàn với Thượng Đế rằng, mọi người không tôn trọng và coi trọng anh. Thượng Đế giới thiệu anh ta làm quen với người thất bại trên chốn quan trường. Người đó nói với anh thanh niên: "Anh phải biết bằng lòng đi, ít ra anh còn trẻ, đường đi phía trước của anh còn dài lắm".
Suy nghĩ của anh (chị) về câu chuyện trên.
Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa, nhà văn Nguyễn Thành Long đã viết về nhân vật anh thanh niên như sau:
Anh hạ giọng, nửa tâm sự, nửa đọc lại một điều rõ ràng đã ngẫm nghĩ nhiều:
Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Vả, khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắm liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà chả “thèm” hở bác? Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc? Đấy, cháu tự nói với cháu thế đấy. Bác lái xe đi, về Lai Châu cứ đến đây dừng lại một lát. Không vào “ốp” là cháu chạy xuống chơi, lâu thành lệ. Cháu bỗng dưng tự hỏi: Cái nhớ xe, nhớ người ấy thật ra là cái gì vậy? Nếu là nỗi nhớ phồn hoa đô hội thì xoàng. Cháu ở liền trong trạm hàng tháng. Bác lái xe bao lần dừng, bóp còi toe toe, mặc, cháu gan lì nhất định không xuống. Ấy thế là một hôm, bác lái phải thân hành lên trạm cháu. Cháu nói: “Đấy, bác cũng chẳng “thèm” người là gì?”.
Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa khe khẽ, nói:
Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ.
Cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích trên. Từ đó, hãy liên hệ với hình ảnh của thế hệ trẻ trong một tác phẩm văn học khác hoặc trong thực tế đời sống để thấy được vẻ đẹp của sức trẻ Việt Nam
SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TỈNH CÀ MAU
(ĐỀ THI CHÍNH THỨC)
KỲ THI CHỌN HỌC SINH GIỎI
"VĂN HAY CHỮ TỐT" CẤP THCS (LỚP 6 - 7)
NĂM HỌC 2011 - 2012
(Thời gian làm bài 150 phút không kể thời gian giao đề)
Ngày thi: 23/10/2011
Đề:
Hoa hồng tặng mẹ
Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.
(Trích Quà tặng cuộc sống – NXB trẻ TP HCM)
Từ câu chuyện trên, em hãy viết về mẹ thân yêu.
Phân tích cái hay của việc sử dụng các thành ngữ trong 2 câu dưới đây:
" Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Bảy nổi ba chìm với nước non "
" Anh ta đã nghĩ thương em như thế này thì hay là anh đào giúp em một cái ngách sang nhà anh, phòng khi tắt lửa tối đèn có đứa nào đến bắt nạt thì em chạy sang... "
Đây là bài văn biểu cảm về loài hoa bồ công anh mà mk viết
M.n cho nhận xét nha !!! ![]()
Bài làm
Dù hoa không đẹp và cũng chẳng khó hiểu, hoa bé nhỏ nhưng cũng vẫn là hoa dại,. Loài hoa ít được nâng niu nhưng giàu tự ái, mê mải tự do trên những cánh đồng xanh. Bồ công anh - giản dị nhưng cũng thật đậm đà, quyến rũ, một cái tên đầy huyền bí, luôn gợi cho tôi cảm giác rất khó tả, làm mình liên tưởng đến một nơi rất đẹp nhưng xa xăm và hư ảo.
Bồ công anh thường mọc dại ven đường, các sườn đồi nhiều nắng. Bồ công anh có mặt ở rất nhiều vùng trên thế giới nhưng có lẽ vẫn đẹp nhất là ở Pháp và Mỹ. Ở bất cứ bãi cỏ nào từ miền tuyết giá Đông Bắc đến miền Tây Nam California, nắng gần như quanh năm, bồ công anh mọc ở khắp nơi. Giây phút ấn tượng nhất của loài hoa này chính là lúc chúng bay. Chúng được tự do, được thả nỗi buồn trôi theo cơn gió.
Có lẽ hoa bồ công anh là loài hoa dại gần gũi và thân wen vs tất cả m.n vì nó khá phổ biến và thường gắn bó vs tuổi thơ hồn nhiên, trog sáng trog mỗi người chúng ta. Loài hoa đẹp ko sắc màu, ko hương bay xa nhưng lại mag 1 vẻ đẹp nhẹ nhàng, tinh tế và thuần khiết. Vẻ đẹp của hoa bồ công anh ko khoe sắc như hoa hồng mà e ấp, duyên dáng , cảm giác rất mong manh, dễ vỡ. Nhưng ko fai vậy, những cánh hoa tưởng chừng như mong manh, yếu đuối nhuưng lại mag trog mk 1 ý nghĩa lớn lao, luôn ấp ủ những hoài bão lớn, chỉ cần 1 cơn gió mạnh sẽ bay cao trog khoảng ko bao la.
Một làn gió nhẹ…
Cánh hoa nhỏ bay bay… bay thật cao…
Ngồi ngắm những cánh hoa nhỏ xinh, cứ nhè nhẹ bay đi…
Xa dần… xa dần…
Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa riêng. Ý nghĩa của bồ công anh là gì..?
Lời cầu chúc…
Mỗi cánh hoa bồ công anh đều hé mở một điều bí mật…
Thổi nhẹ…
Một cánh bay đi…Yêu thương bay đi rồi.
Bay đi thôi, không mất đâu… Bay đi để đến những vùng đất mới, để yêu thương trải rộng khắp nơi…
Cho thế giới đều tràn đầy yêu thương nhé…
Thổi nhẹ…
Lại một cánh hoa nhẹ bay…
Lo âu, phiền muộn bay đi rồi… bay đi thật xa, không bao giờ trở lại…
Sẽ mãi mãi trên trời cao, không đáp xuống ai đâu.
Cánh hoa phiền muộn bay mãi chẳng dừng chân…
Và ai sẽ chẳng ai còn lo âu buồn bã…
Thổi nhẹ…
Một cánh nữa bay đi rồi…
Cánh hoa này là gì nhỉ..? Hoa ơi bay cao thật cao nhé, mang những giấc mơ đến với vì sao…
Bay cao bay cao…
Và ước mơ sẽ thành hiện thực…
Thổi nhẹ…
Sao cánh hoa bay nhiều quá…
Bay đi nhé, bay đi nhé hoa ơi…
Bay đến thật nhiều nơi nhé. Phủ những cánh bồ công anh nhỏ đến mọi miền. Rồi từng cây bồ công anh lại mọc lên…
Cứ thế cứ thế nhân lên thật nhiều nhé. Những cánh hoa nhỏ lại bay đi… thật cao… thật xa…
Nhẹ bay… nhẹ bay… đến những miền xa xôi nhất…
Mỗi cánh hoa là một niềm hạnh phúc…
Và hạnh phúc sẽ ngập tràn quanh tất cả…
Một cây Bồ công anh được sinh ra là cả một quá trình đấu tranh vất vả. Khi được phát tán vào không khí, mỗi hạt cây bay về một hướng. Có bao nhiêu hạt được đặt chân đến vùng đất phù hợp để sinh tồn? Đến khi cây trổ bông, mọi vật như cùng reo hò vui sướng. Bồ công anh khoe sắc với màu vàng rất giản dị mà quyến rũ.
Khi hoa tàn, khi sắc vàng không còn óng ánh trong nắng, bồ công anh vẫn không có biểu hiện của héo úa. Thay vào đó là một bông hoa khác, một bông hoa đã trưởng thành thực sự. Bồ công anh trở thành một viên pha lê tinh tế, sắc sảo và tràn đầy sức sống.
Cũng lúc này đây, bồ công anh cống hiến hết mình cho sự sống của những hạt non, cho sự sinh tồn về sau. Để rồi, khi gió cuốn đi… Cuốn đi những hạt non bé nhỏ… Bông hoa Bồ Công Anh không còn như pha lê, không còn vẻ đẹp kiêu kì nữa... mà chỉ còn là một cành cây héo úa.
Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây...
Đi-đơ-rô là một nhà văn người Pháp có nói:" Nếu không có mục đích anh không làm được gì cả, anh cũng không làm được cái gì vĩ đại nếu như mục đích tầm thường" Từ câu nói trên em hãy viết một đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ nêu lên suy nghĩ về mục đích học tập của em
giải trí nhé:(mik hơi nhớ bạn ấy):))))))
Sau tất cả mình lại trở về với nhau
Tựa như chưa bắt đầu, tựa như ta vừa mới quen
Sau tất cả long chẳng hề đổi thay
Từng ngày xa lìa khiến con tim bồi hồi
Và ta lại gần nhau hơn nữa
[Pre-chorus]
Có những lúc đôi ta giận hờn
Thầm trách nhau không một ai nói điều gì
Thời gian cứ chậm lại, từng giây phút sao quá dài
Để khiến anh nhận ra mình cần em hơn
[Chorus]
Tình yêu cứ thế đong đầy trong anh từng ngày
Vì quá yêu em nên không thể làm gì khác
Chỉ cần ta mãi luôn dành cho nhau những chân thành
Mọi khó khan cũng chỉ là thử thách
Vì trái tim ta luôn luôn thuộc về nhau
Sau tất cả mình lại chung lối đi
Đoạn đường ta có nhau, bàn tay nắm chặt bấy lâu
Sau tất cả mình cùng nhau sẻ chia
Muộn phiền không thể khiến đôi tim nhạt nhoà
Và ta lại gần nhau hơn nữa
[Pre-chorus]
[Chorus]
Giữ chặt bàn tay mình cùng nhau đi hết bao tháng ngày
Mọi điều gian khó ta luôn vượt qua
Để khiến ta nhận ra mình gần nhau hơn
Hôm qua anh thấy...
Ôi người ấy, đang trong tay với cô nào đấy?
Giật mình nhận ra không phải em,
Chẳng biết em bây giờ đang ở đâu?
Bao lâu ta đã không gặp nhau?
Bao lâu chưa hỏi thăm vài câu?
Nào ngờ hôm nay anh thấy thế này.
Chẳng biết phải nên làm gì đây?
Chưa 1 lần anh hết thắc mắc, sao em lìa xa anh này?
Để tiếp tục con đường yêu bên cạnh người ấy.
Chưa 1 lần anh ngưng suy nghĩ, anh đã làm sai điều gì?
Hay là còn điều gì anh chưa bằng người ấy?
Người ấy có tốt với em, yêu em như anh đã từng yêu?
Người ấy có biết tính em hay trách móc, thích nuông chiều?
Anh nhớ em nhiều...Anh nhớ em nhiều...
Sao để lòng vơi bớt đi bao đêm đợi mong?
Người ấy có lớn tiếng hay luôn khiến em đau buồn không?
Người ấy có biết quý em hay yêu thương em thật lòng?
Anh nhớ em nhiều...Anh nhớ em nhiều...
Sao cho lòng vơi bớt đi nỗi buồn, nỗi đau trong lòng anh.
Anh Là Của Em
Chẳng dám hứa quá nhiều chuyện ngày mai
Hay vu vơ về chặng đường dài
Hôm nay anh bên em…
Ta sẽ luôn như hôm nay và anh chỉ cần có thế
Nếu đến lúc 2 ta giận hờn nhau
Hay yêu thương không như những phút đầu
Em hãy cứ tin rằng và hãy nhớ mãi là…(anh anh)
Anh…sẽ không nghi ngờ để tình ta chớm tắt
Anh…sẽ không bao giờ để em rơi nước mắt
Anh sẽ không bao giờ , anh sẽ không bao giờ…để em buồn dù chỉ là vài giây
Anh…sẽ lặng im những khi em hay cáu gắt
Anh…sẽ yêu em hơn bản thân , anh hứa chắc
Anh sẽ mãi mãi là , anh sẽ mãi mãi là…lá la là , lá la là..la lá
La…la là la lá la
Marry me , just marry me
La…la la la là lá
Marry me , just marry me
La…la là la lá la
Marry me , just marry me
La…la là la lá là
(Óh oh)
Sáng thức cùng giờ…đi làm chung 1 đường
Ăn chơi cùng ngày…đêm ngủ chung 1 giường
Tương lai to bự…cùng nhắm về 1 hướng
2 ta sẽ là 1 cặp vợ chồng không tầm thường
Cưới nhau vì nhau thấy gì khó qua cho qua
Chuyện lớn nhỏ cứ để anh em không cần lo xa
Giận cứ nói thẳng anh để em la cho đã
Bao nhiêu đó là đủ…hoy đi nha !
Mỗi khi em buồn anh sẽ tự nguyện vào vai thần thánh
Mang đi nỗi lo trên trời dưới đất mà không cần cánh
Còn chán thì anh sẽ tự nguyện nhập vào vai Trấn Thành
Hại não sáng đêm chỉ để nụ cười em luôn gần anh
Xa em chỉ mới vài giờ đã thấy rằng…I miss you
Muốn nói với em 1 câu thật lòng là….I need you
Hôm nay bất chấp tất cả
Anh muốn nói với em là
Em ơi ! i wanna marry you
Từ nay anh là của em (eh)
Ta đã thuộc về nhau (oh)
Yên vui hay buồn đau…ta kề bên suốt đời
Từ nay em là của anh (eh)
Ta mãi thuộc về nhau (oh)
Yên vui hay buồn đau…em đừng lo…
chỉ rõ và nêu ý nghĩa của việc sử dụng cạc thành ngữ trong các câu sau: a) Anh đi anh nhớ quê nhà nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương nhớ ai tát nước bên đường hôm nao; b)Thân em vừa trắng lại vừa tròn bảy nổi ba chìm với nước non